Kỷ niệm sinh nhật lần thứ 80 của mình, tôi được các anh đến chúc "Sống lâu trăm tuổi!", tôi cười và nghĩ sống lâu trăm tuổi thật vô dụng", người mẹ già 80 tuổi cay đắng viết trong lá thư tuyệt mệnh gửi lại cho 4 cậu con trai vô tâm của mình trước khi vĩnh viễn rời xa cõi đời.
Bức thư cuối đời của người mẹ Trung Quốc với tiêu đề "Cảm ơn vì đã chăm sóc mẹ nhưng mẹ hối hận vì đã sinh ra các con" được đăng tải trên People’s Daily khiến nhiều người suy ngẫm, giật mình khi nhìn lại cách đối xử hàng ngày với cha mẹ của mình khi guồng quay cuộc sống tiền tài đang khiến nhiều người bị cuốn vào nó và lãng quên đi những người thân yêu nhất của mình.
"Con trai!
Hôm nay, ngày 6 tháng 6, tôi đã qua tuổi 80, có nghĩa là, tôi đã sống được 80 năm.
Trong một thời gian dài như vậy, tôi đã sinh ra 4 đứa con, và nuôi thêm 8 đứa cháu. Thế nên, tôi đã đủ già để hiểu nhiều thứ.
Vài năm trước, sau khi cha các anh qua đời, tôi rõ ràng cảm thấy rằng các anh thiếu kiên nhẫn với tôi. Tôi thực sự hy vọng rằng con trai tôi có thể đưa tôi về nhà, tôi muốn sống với các con, và tôi có thể làm bất cứ điều gì tôi muốn.
Qua 2 tháng, trái tim tôi như đóng băng, tôi biết, sẽ không ai sẽ đưa tôi về. Nhưng nếu thực sự quan tâm tới tôi, mỗi người có thể đến nấu cơm cho tôi mỗi tối, thì tôi đã bớt cô đơn đến nhường nào.
Thật sự, sống gần hết đời người, điều gì là sợ nhất? Đó chỉ có thể là nỗi cô đơn.
Các anh đã dành đúng một năm chín tháng chăm sóc cho mẹ, khoảng 630 ngày. Là một người mẹ, tôi biết ơn các anh vì nghĩa cử cao đẹp đó.
Sau đó, khuôn mặt của các anh ngày càng trở nên xấu xí. Các anh đến không có một lời chào, và đi cũng không có một câu nào. Có vẻ như các anh đang bước vào một khách sạn, lướt qua bà già không có một chút thân quen nào trong mắt.
Tôi không muốn xúc phạm bất kỳ ai trong số các anh, mặc dù tôi không ăn của các anh một bữa ăn nào, không mặc quần áo của các anh, thậm chí không tiêu tốn một xu của các anh. Nhưng các anh làm tôi cảm thấy việc các anh đến thăm tôi là một món nợ lớn của tôi với các anh.
Ngay cả khi tôi trở nên lú lẫn, các anh vẫn lặng lẽ bỏ về mỗi tối, không ai trở lại, và đã cho tôi một sự cô đơn đáng sợ.
Tôi rất biết ơn tình yêu của ông ấy trong cuộc đời này, và tôi biết ơn sự đồng hành trong 630 ngày của các anh.
Tôi bị đau tim. Tôi hiểu rằng ngày ấy đang đến, vì vậy tôi đã viết lá thư này.
Tóc tôi bạc hết rồi, tôi thề với mái tóc trắng của tôi rằng, tôi thực sự đánh giá cao những gì các anh làm. Nhưng ngoài câu này, tôi còn có một điều nữa để nói: Tôi rất hối hận khi đẻ ra các anh, nếu có kiếp sau, tôi không muốn nhìn thấy các anh nữa.
Nhưng tôi vẫn hy vọng rằng cả 4 người sẽ hạnh phúc trong những năm tháng sau này, sẽ không bị bỏ rơi bởi 8 đứa con của mình.
Sau lá thư này, tôi muốn dừng lại tất cả…"
Người phụ nữ này sau đó đã nhắm mắt xuôi tay một cách bình yên trên giường. Điều đặc biệt là trên tay bà đến giây phút cuối cùng chỉ có bức ảnh duy nhất của bà và chồng của mình.
Chúng ta - những người con, mải mê kiếm tiền và chạy theo các mối quan hệ... mà quên rằng thời gian vùn vụt trôi đi, cha mẹ chúng ta đã già lúc nào chẳng hay.
Có câu chuyện, đại ý rằng 1 người mẹ có thể nuôi được 10 đứa con, nhưng 10 đứa con không nuôi nổi 1 mẹ già. Dẫu là nước mắt chảy xuôi, nhưng nghe thật chua chát, đắng cay.
Trong cuộc đời vồn vã này, có khi nào bạn dừng lại một chút, thậm chậm, và tự hỏi bản thân: Ta luôn muốn theo đuổi thành công, nhưng ngay cả khi chúng ta có gia tài bạc triệu, quyền lực nơi tay, lại phát hiện cha mẹ đang thở dài, rơi lệ, vậy thì thành công đó còn có ý nghĩa gì nữa?
Rồi một ngày nào đó, bạn cũng sẽ bước vào tuổi xế chiều, giống như cha mẹ mình. Đến lúc ấy nhận ra: Thành công không phải đâu xa xôi bên ngoài, thành công đó bắt đầu hay kết thúc vẫn là ở trong "nhà", chỉ sợ rằng đã quá muộn.
Đừng dùng thân thể cha mẹ bạn để làm bàn đạp cho sự trưởng thành của bạn.
Đừng lấy mồ hôi nước mắt của cha mẹ bạn để làm nguyên liệu thô cho danh vọng của bạn.
Đừng nhạy cảm trước bạc vàng, tiền của mà vô tâm với đấng sinh thành vò võ trong căn nhà lạnh lẽo, ngóng đợi bạn mỗi bữa cơm chiều...
Bởi thế bạn ạ, nhân lúc cha mẹ còn đang khỏe mạnh, hãy an ủi tinh thần cho họ, hãy dành nhiều thời gian hơn để bên cạnh họ, cố gắng đáp ứng hết nguyện vọng của họ, đừng khiến cho bản thân sau này phải hối hận, yêu thương cha mẹ như yêu thương chính bản thân mình bởi vì họ cũng cần được yêu thương… Nếu có một ngày thực sự họ rời đi, chúng ta sẽ không lấy làm hối tiếc bởi mình đã làm được những gì cần làm khi họ còn tại thế.
Minh Tuệ
Theo Trí Thức Trẻ
Link nội dung: https://thuongtruong24h.vn/la-thu-tuyet-menh-chua-xot-cua-me-gia-80-tuoi-toi-hoi-han-vi-de-4-dua-con-trai-a101928.html