Dưới đây là chia sẻ của của một doanh nhân về vấn đề này và những ai còn thấy mình thiếu hạnh phúc, thành công nên dùng nó như bài học.
Trong cuộc sống có rất nhiều thứ chúng ta không thể quyết định, thời gian và năng lượng của mọi người đa phần bằng nhau, vậy tại sao có những người vẫn thành công vượt trội hơn người khác?
Hai loại vòng và một nguồn năng lượng
Mỗi con người có 2 loại vòng và 1 nguồn năng lượng, ai cũng vậy, kích thước, tỷ lệ của vòng có thể không giống nhau.
Hai loại vòng được đặt tên là vòng quan tâm và vòng ảnh hưởng.
Vòng quan tâm là thứ rất nhiều người tập trung vào, cũng dễ hiểu thôi vì nó là thứ chúng ta gặp phải mỗi ngày, chúng ta quan tâm tới cuộc sống, gia đình, công việc hay mọi thứ diễn ra xung quanh. Đa phần mọi người tập trung vào vòng quan tâm và vòng quan tâm của mỗi người đều rất lớn.
Trái ngược với vòng quan tâm là vòng ảnh hưởng, là những thứ chúng ta có thể ảnh hưởng, tác động được vào để thay đổi mọi thứ theo ý muốn của mình. Ví dụ như một người sinh viên có thể ảnh hưởng tới kết quả học tập của người ấy, phụ huynh có thể ảnh hưởng tới sự giáo dục con cái, vợ có thể ảnh hưởng tới quyết định của chồng... Thế nhưng, thực tế rất ít người tập trung năng lượng vào vòng ảnh hưởng này.
Giả sử mỗi ngày chúng ta thức dậy và có một cục năng lượng nhất định, đâu là thứ phải tập trung vào, vòng quan tâm hay vòng ảnh hưởng?
Số đông tập trung vào vòng quan tâm, họ quan tâm tình hình thời sự, quan tâm tới những sự việc diễn ra cách đây nửa vòng Trái Đất, quan tâm tới những thứ mà họ không thể kiểm soát hay nói chính xác là không thể ảnh hưởng để thay đổi được điều gì.
Nếu chúng ta quan tâm tới quá nhiều thứ nhưng không có khả năng ảnh hưởng, nó sẽ thành bận tậm, một dạng tâm lý tiêu cực đẩy lùi sự nỗ lực của con người.
Người ta ít quan tâm tới vòng ảnh hưởng hơn vì cho rằng mọi chuyện "thường" quá, những gì mình làm được thì mình cứ làm thôi, tại sao phải dồn nhiều sức lực cho nó mà không tập trung quan tâm những thứ to lớn hơn?
Vòng quan tâm và vòng ảnh hưởng của người siêu thành công
Thông thường, tỷ lệ vòng quan tâm/ảnh hưởng của người bình thường là 3/1, 4/1 thậm chí 5/1. Nó tương đương với chúng ta quan tâm tới 3, 4, 5 điều nhưng thực chất lại chỉ có thể ảnh hưởng và thay đổi được 1 điều.
Sự ảnh hưởng này tới từ đâu? Tất nhiên, nó phụ thuộc vào quyền hạn, địa vị cũng như khả năng của mỗi cá nhân, càng rèn luyện nhiều khả năng ảnh hưởng của ta sẽ càng cao và ngược lại, nếu không rèn luyện để thụt lùi thì sẽ chẳng còn sức ảnh hưởng.
Đó chính là lý do vì sao những người siêu thành công có tỷ lệ vòng quan tâm và vòng ảnh hưởng là 1:1.
Nó có nghĩa gì? Anh quan tâm tới 1 việc mà thôi nhưng anh có thể kiểm soát và ảnh hưởng tới việc đó, không bận tâm tới những thứ còn lại.
Nếu tập trung vào vòng ảnh hưởng, tất nhiên những việc ta có thể ảnh hưởng được sẽ tăng, thế nhưng nếu ta tập trung quá nhiều vào vòng quan tâm, vòng ảnh hưởng sẽ tự động nhỏ lại.
Vì sao? Đơn giản vì mỗi người chỉ có một cục năng lượng mỗi ngày, ta sẽ chẳng đủ năng lượng để ảnh hưởng nếu quan tâm quá nhiều.
Mọi người hay kêu phiền muộn, hay cho rằng mình có quá nhiều việc để lo, nhưng thực chất họ không nhận ra rằng mình đang lo hão huyền. Lấy ví dụ thế này đi, ta có cha mẹ ở quê và các cụ suốt ngày ốm chẳng hạn, giờ nên làm gì? Quan tâm hay không quan tâm? Tập trung vào vòng nào trong tình huống này?
Tất nhiên, nếu chỉ quan tâm, hỏi han không thì bệnh chẳng thể khỏi nên cứ tập trung vào vòng quan tâm ta càng mệt người. Càng nghĩ nhiều, càng lắm ưu tư, vậy thì tại sao không chú trọng năng lượng, thời gian cho vòng ảnh hưởng? Tăng cường nó lên, đưa các cụ lên thành phố hay đi chữa bệnh? Chẳng phải như thế sẽ tốt hơn không?
Lấy một ví dụ khác, có một gia đình sáng mai con trai phẫu thuật khiếm khuyết, cụ thể là hở hàm ếch thế nhưng đến tối hai bố mẹ lại dắt nhau đi chơi và rồi mọi người khiển trách.
"Sao mai con mổ rồi mà giờ vẫn vui vẻ đi chơi?".
Nhưng thế có gì sai, vì ta đâu có thể ảnh hưởng được tới kết quả của ca phẫu thuật, đã làm mọi thứ có thể ảnh hưởng, đưa con tới viện, chuẩn bị giấy tờ, tiền bạc hay chọn bác sĩ thực hiện... Vậy thì lo để làm gì? Dành thời gian đấy nghỉ ngơi thư giãn chẳng phải tốt hơn sao?
Có rất nhiều vấn đề trong cuộc sống ta tưởng rằng mình phải quan tâm tới nó, thế nhưng nếu chỉ quan tâm mà không ảnh hưởng được nó sẽ thành cản trở và thành gánh nặng.
Quan tâm, ảnh hưởng và sự hạnh phúc
Nếu khoảng cách giữa 2 vòng quan tâm và ảnh hưởng càng lớn, chúng ta càng làm được ít việc, càng bận tâm quá nhiều và nó mang lại sự không hạnh phúc cho con người.
Giả sử trong công việc, nhiều khi ta kiệt sức vì mệt mỏi, không còn đủ năng lượng làm mọi thứ... thế nhưng nó chẳng có gì là đáng sợ. Vì sao? Vì trên đời có 2 loại áp lực là áp lực tâm lý và áp lực vật lý, áp lực tâm lý mới là thứ đáng sợ nhất trên đời.
Có nhiều người sẽ thắc mắc, có nhiều thứ ta cần quan tâm nhưng vẫn phải tỏ ra không quan tâm để nó không ảnh hưởng tới chính mình, lúc này thì sao?
Quan tâm khác với biết, có những chuyện chúng ta chỉ nên biết và có những chuyện chúng ta cần quan tâm. Giả sử con cái chúng ta thì chúng ta cần quan tâm vì đó là trách nhiệm, thế nhưng chuyện con ông hàng xóm thì chỉ nên biết thôi chứ đừng quan tâm vì có quan tâm cũng chẳng ảnh hưởng được và cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì.
Chính vì thế, mỗi người chỉ có 1 cục năng lượng, hãy dùng nó cho đúng để hành công và hạnh phúc hơn!
Trí thức trẻ