Muốn bản thân thoát khỏi sự tầm thường, nhất định phải kiên trì và tàn nhẫn ràng buộc chính mình hơn mới có cơ hội tiếp cận nhiều cơ hội thành công hơn.
Chúng ta ai cũng biết rằng, kỷ luật và tự giác là những nhân tố vô cùng quan trọng để làm nên sự thành công. Chúng không có được từ khi sinh ra, mà phải trải qua quá trình tu dưỡng, rèn luyện. Học được cách tuân thủ kỷ luật càng sớm, chúng ta càng định hướng được những thói quen, tư duy và phát triển tiềm năng của mình lâu dài hơn.
Nếu ngay từ thuở thơ ấu, con trẻ đã được dạy thế nào là kỷ luật, biết tuân thủ những ràng buộc và quy tắc được đặt ra, chúng sẽ càng hiểu lối sống tự giác hơn khi đã lớn lên. Sự khác biệt giữa tự giác, chủ động làm và nghe lời, làm theo lời được dạy bảo có thể dẫn tới những ảnh hưởng không hề giống nhau. Để tạo cho con trẻ những thói quen tốt, hành vi và lời nói của cha mẹ có vai trò rất lớn.
Quách Đài Minh, hay còn gọi là Terry Gou, là một ông trùm kinh doanh Đài Loan, người sáng lập và chủ tịch Foxconn, nhà sản xuất thiết bị điện tử lớn nhất thế giới, với các nhà máy ở một số nước, Trung Quốc, nơi có 1.2 triệu người sử dụng và là một trong những nhà tuyển dụng và xuất khẩu tư nhân lớn nhất của Trung Quốc. Ông không chỉ nổi tiếng vì thành công to lớn cùng khối tài sản vĩ đại trị giá cả chục tỷ đô la Mỹ của mình mà còn nhờ vào phương pháp giáo dục con cái khá nghiêm khắc.
Chú trọng dạy trẻ ngay từ những ngày đầu để định hướng cách phát triển.
Trong một buổi phỏng vấn, Quách Đài Minh từng tiết lộ rằng: "Hiện nay, trên mạng hay lan truyền câu nói rằng, buồn ngủ thì ngủ, ngủ đủ mới tỉnh là sướng như tiên. Nhưng trong nhà tôi, tôi sẽ không bao giờ để con mình được ngủ đẫy mắt như thế cả. Nó mà dám có suy nghĩ đấy, tôi nhất định đánh cho gãy chân mới thôi".
Ông cũng chia sẻ thêm rằng: "Từng dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng, có khó khăn nào mà tôi chưa trải qua. Có những thời điểm mà từ sáng tới chiều tôi làm việc tại công ty, từ tối tới đêm tôi vẫn cắm đầu trước máy tính mà làm việc tiếp, làm xong việc ở công ty thì phải cầm điện thoại kiểm tra hàng loạt email, tin nhắn, sự vụ công việc lớn nhỏ khác, đến khi kiểm tra mọi thứ đã hoàn tất mới dám đặt lưng xuống giường. Nhưng chỉ cần đồng hồ 6h sáng vừa reo, một ngày mới bắt buộc phải bắt đầu. Nếu không, chỉ cần chây ỳ trên giường thêm vài phút nữa, đồng nghĩa với việc ngày hôm sau, công việc lại càng kết thúc muộn hơn nữa, lại càng chẳng có thời gian nghỉ ngơi".
Chính vì những kinh nghiệm khó khăn này khi mới khởi nghiệp, ông lại càng hành xử nghiêm khắc hơn trong việc dạy con cái cách cư xử sao cho kỷ luật, tự giác, tuân thủ tốt những quy tắc của riêng mình từ thật sớm. Nếu để mặc cho chúng ăn chơi hưởng thụ khi còn trẻ, không chịu sự ràng buộc nào, sau này làm sao thành tài? Đây là hại nó, chứ không phải giúp nó.
Dựa vào sự tự kỷ luật siêu cường của chính bản thân, chúng ta mới thực hiện được ước mơ, lý tưởng của mình. Những người tự kỷ luật ở chỗ người khác không nhìn thấy mới thực sự là người sở hữu tiềm năng để vươn lên. Khi người khác đang làm việc, họ nỗ lực làm việc. Khi người khác nghỉ ngơi, họ lại tranh thủ nỗ lực gấp đôi. Đó là cách duy nhất để kéo gần khoảng cách giữa chúng ta và thành công.
Trên thế giới này không có người gọi là thiên tài, chỉ là kiên trì tự kỷ luật, kiềm chế, ràng buộc mình ở những chỗ người khác không nhìn thấy, buộc bản thân không ngừng tiến về phía trước. Không phải người tự kỷ luật nhất định có thể thành công nhưng người thành công cơ bản đều tự câu thúc nghiêm khắc bản thân mình vào những khuôn thước nhất định.
Có như vậy thì vận may sẽ cách bạn không còn xa, thành công sẽ cách bạn càng gần. Hãy tin rằng, với sự tự kỷ luật của chúng ta cũng như những nỗ lực và phấn đấu đã bỏ ra, thời gian đều sẽ tặng cho bạn một phần thưởng tốt đẹp khác trong những ngày tháng tương lai.
Trí thức trẻ