Đồng cảm với câu chuyện "28 tuổi tôi thấy mình thất bại", độc giả Kim Huynh chia sẻ bài học thành công của bản thân:
"Tôi học hành đại học đàng hoàng nhưng về quê làm lương 2-3 triệu/ tháng (giờ lên 5-6 triệu đồng). Bạn bè nghe chuyện đều sốc vì người ta học như mình mà lương ít cũng gấp tôi 7-8 lần. Bạn học ở quê hồi xưa học dở hơn nhưng giờ lương cũng cao hơn, công việc ổn định hơn tôi. Tôi lên mạng xã hội thấy bạn bè chức này, chức kia, nhà khoa học top châu Á, Phó Giáo sư... cũng thấy ngậm ngùi.
Nhưng tôi "một nghề chính, ba bốn nghề phụ", gia đình vẫn đầy đủ tuy có trải qua vài vấn đề, mọi người xung quanh cũng ngưỡng mộ, thậm chí ghen tị mặc dù gia đình tôi sống giản dị, không khoe mẽ. Có lần, tôi nói vui với đồng nghiệp cùng tuổi rằng họ sinh tháng tốt hơn nên số sướng hơn mình, người đó "giãy nảy" lên phản đối: "Như vậy chưa đủ sướng còn muốn gì nữa".
Nếu bạn đã xác định ở quê làm để gần gia đình thì cứ bám theo định hướng đó. Còn thấy ở quê không ổn thì đi nơi khác, xác định cho chắc rồi cứ thế mà làm, đừng lăn tăn. Bạn có thể vừa trau dồi chuyên môn, có thể làm thêm để có thu nhập tốt, vừa bồi đắp tâm hồn, làm người đàn ông tốt... rồi sẽ có người cùng mình xây dựng hạnh phúc gia đình. Mỗi người có một con đường, một lối sống riêng (đừng lười nhác), mọi sự so sánh đều khập khiễng, đừng để nó đánh gục mình".
Đánh giá về tư tưởng tự ti của nhiều bạn trẻ, bạn đọc Vũ Thị Yến cho rằng thành công không đến từ việc so sánh bản thân với người khác:
"Trong cuộc đời của mỗi người, đừng so sánh ai với ai, chỉ nên so sánh bản thân mình của ngày hôm nay có tốt hơn hôm qua về mọi mặt hay không là được. Còn về sự nghiệp, công danh, kinh tế thì hãy nỗ lực hết mình, không ngừng học hỏi, tập trung, rút kinh nghiệm, sáng tạo mỗi ngày. Kết quả như thế nào thì chúng ta cũng đã nỗ lực hết sức, và vì thế hãy bằng lòng với hạnh phúc của hiện tại. 28 tuổi còn nhiều thời gian, còn nhiều cơ hội, quan trọng là bạn có ý chí và còn nghị lực hay không mà thôi".
Trong khi đó, độc giả LCHT lại nhấn mạnh tầm quan trọng của việc học cách hài lòng và chấp nhận thực tại để phát triển trong tương lai:
"Tôi cũng không giỏi giang gì, chỉ là đã trải qua thời gian cũng gần gần như bạn nên muốn cho bạn vài gợi ý:
1. Bạn có thể còn thua thiệt, yếu kém hay này kia, nhưng trên hết bạn là người con có hiếu (bằng việc bạn chấp nhận bỏ việc thành phố về dưới quê), như vậy là đủ. Cái ngọn hiện giờ chưa có nhưng sau này cố gắng sẽ có, miễn là nó có cái nền gốc rễ để nó có thể phát triển. Thế nên, bạn đừng tự ti nữa.
2. Bạn muốn thoát khỏi tình cảnh ức chế này, hãy ngừng so sánh. Càng so sánh bạn càng tủi thân thôi. Tôi cũng từng so sánh bản thân mình với nhiều bạn cùng lớp ngày xưa, nhưng rồi tôi nhận ra, việc tôi so sánh không bằng tự cố gắng với những gì mình đang có được.
3. Cách giải thoát cảm giác ức chế đó nhiều lắm, như tham gia hoạt động cộng đồng, chơi thể thao, đó là cách xả stress và dập tan ý nghĩ tiêu cực hiệu quả.
4. Không ai yêu mình bằng người thân và chính bản thân mình. Bạn chỉ cần bạn tốt đẹp hơn từng ngày, khoẻ mạnh hơn từng ngày và yêu thương bản thân gia đình mình hơn từng ngày. Tự khắc đến một lúc, hít một hơi, bạn cảm giác sẽ rất nhẹ nhõm".