Chúng ta được sinh ra để vẽ lên bức tranh đầy màu sắc trong quyển vở trắng tinh. Cuốn tập một màu, hay nhiều màu, trắng hay đen, đa sắc hay đơn sắc, mỗi người có một quyển như vậy, không ai giống ai, tác giả chính là bạn. Nên đừng so sánh sao mình không giống họ, và sao họ không giống mình.
Tại sao bạn mong ước được sinh ra ở vạch đích như người khác, mà thực tế ước mơ đó không bao giờ thành sự thật. Thay vì mong muốn viển vông thì hãy tự cố gắng thức dậy mà hành động ngay hôm nay.
Nằm một nơi để ảo tưởng về những điều phi thực tế, không bao giờ thành sự thật, là cái chết ở tuổi trẻ ngày một lớn dần. Đó là khi bản thân chúng ta đang cải lùi so với thế giới, cho dù miệng nói cố gắng nhưng tay chân vẫn nằm ỳ trên ghế sofa xem tivi.
Thế giới thay đổi vì công nghệ 4.0. Hàng ngày bạn bỏ thời gian lướt web, Facebook, Instagram... và nhiều ứng dụng xã hội khác. Bạn nằm ở nhà nhưng vẫn biết thế giới xung quanh thế nào, con người ra sao, bạn bè đang làm gì. Vô tình lướt qua thấy bạn học cùng mình năm nào vừa được thăng chức, đứa khác vi vu du lịch khắp nơi, có đứa thì tốt nghiệp thạc sĩ, tiến sĩ, đứa thì đi du học, lại có người khoe mới mua con xe ôtô mới, vừa lập gia đình... Tất cả làm bạn giật mình tỉnh giấc.
Nhưng rồi bạn mơ màng trong sự thất vọng vào bản thân, thất vọng vì tại sao mình lại không được như người khác, tại sao gia đình không cho con cuộc sống như vậy. Bạn sai rồi, lỗi không phải ở gia đình, mà lỗi ở chính bản thân, bạn đang mơ về cuộc sống ngồi mát ăn bát vàng.
Một xã hội đang dần phát triển, cơ hội cho chúng ta học hỏi diễn ra liên tục, hàng ngày, và tận nơi. Chỉ vì bạn quá lười biếng, chỉ vì bạn quá mơ mộng, chỉ vì bạn không có mục tiêu, và vì thế chúng ta đang thất bại và đi lùi lại vạch xuất phát.
Người khác có công việc ổn định, lương cao ở ngưỡng 30 tuổi, nhưng 30 đối với bạn chưa có gì bởi vì bạn là bạn và không phải họ. Bạn có thể được như họ ở tuổi 40 hay hơn thế nữa, thời điểm chậm hơn nhưng không đồng nghĩa là bạn không đạt được. Chỉ khi nào từ bỏ thì thật sự bạn mới gọi là thất bại.
Nhưng tôi biết rằng thực tế khi đồng nghiệp, bạn bè đang thành công và dần hình thành được cuộc sống, thì tôi và bạn đang gặp áp lực rất lớn từ sự thành công của người khác.
Thứ nhất, về con đường học vấn và sự nghiệp
Bạn tốt nghiệp ở một trường không mấy tên tuổi, bạn bè lại xuất thân từ những người top đầu, có người thì đi du học về. Nhưng chẳng sao, hãy động viên bản thân vì học giỏi chưa chắc đi làm sẽ xuất sắc, và sự thật là như thế. Thực tế có những bạn tốt nghiệp từ những khối ngành hot, trường danh tiếng, đạt loại xuất sắc trong học tập, nhưng khi bước chân ra xã hội, chúng ta là bình đẳng như nhau.
Nhà tuyển dụng sẽ ưu tiên những CV xin việc "xịn sò" hơn, nhưng không đồng nghĩa với loại bỏ những CV "tèo" hơn. Tôi đã đi làm được vài năm và nhận thấy rằng, ngoài kiến thức, kỹ năng, các mối quan hệ được người quen giới thiệu, thì điều quyết định sau cùng luôn là cơ hội nghề nghiệp và không chùn bước.
Chấp nhận bỏ qua bằng tốt nghiệp đại học cao sang để bước từng nấc thang một trong sự nghiệp. Không sợ việc đó là gì, cho dù có làm việc tay chân, cho dù công việc không được sang chảnh như bạn bè, không cần biết người khác đánh giá thế nào. Chỉ cần bạn chấp nhận thử sức, kiếm được đồng tiền chính đáng, thì trên đời này tôi tin chẳng hề có công việc nào gọi là thấp kém cả.
Thứ hai, bạn đang bị áp lực về đồng tiền
Tiền là thứ nuôi sống chúng ta, không có tiền sẽ thấy vất vả thế nào. Bạn đừng tin vào lời nói người khác mà đánh giá thấp đồng tiền, khi bạn hoặc người thân đang mắc bệnh mà tiền chẳng có để chạy chữa, thì mới thấy giá trị mà đồng tiền mang lại.
Trẻ con tươi cười khi nhận lấy tiền, nhưng người trưởng thành nhận tiền trong những giọt máu, những giọt mồ hôi, nước mắt bỏ ra để đổi lấy những từ giấy tưởng chừng vô giá trị trước kia.
Tuổi thơ sống trong đồng tiền từ gia đình, trưởng thành hãy nhớ lấy đồng tiền đó nuôi sống lại gia đình. Sinh lão bệnh tử, quy luật tự nhiên chẳng thế tránh được, hy vọng các bạn sẽ nhớ về công sức của ba mẹ đã nuôi chúng ta trưởng thành như ngày hôm nay. Đừng để trường hợp vì không có tiền mà đánh mất đi người thân bên cạnh.
Thứ ba, đi chậm mà chắc chắn còn hơn đi nhanh mà vấp ngã
Người trưởng thành mặc định phải thành công tuổi 30, đối với tôi tuổi 30 còn quá sớm để nghĩ đến hai từ "thành công"
Xã hội ngày nay đang dần thay đổi, khái niệm về người đàn ông phải thành đạt thay vì phụ nữ, đã không còn tồn tại, thế giới bình đẳng, cả đàn ông và phụ nữ, ai cũng có quyền được thành công, chỉ là bạn đang nhầm lẫn giữa "thành công" và "trách nhiệm".
Sự thật là ai cũng có nhu cầu và ước mơ để đạt đến thành công trong cuộc sống. Độ tuổi thành công của người đàn ông thường rơi vào thời điểm chậm hơn so với người phụ nữ, có thể là vì bạn nữ khi lập gia đình sẽ không còn để sự nghiệp lên hàng đầu mà thay vào đó là gia đình, người đàn ông thì vẫn phải để sự nghiệp song song với gia đình.
Có những bạn ngoài giới hạn tuổi trẻ mà vẫn luẩn quẩn đi tìm việc, nơi đây mai đó, nhưng bạn có bao giờ tin vào bản thân không? Có thể bạn cũng đang ở trong tình trạng như vậy, bạn vẫn không tiến bộ với công việc hiện tại bởi vì công việc đó không giành cho bạn.
Nếu bạn còn đang tồn tại, thì cơ hội vẫn sẽ đến, nhưng nhớ rằng chúng ta phải tự tìm cơ hội cho chính bản thân, đừng ngồi một chỗ mà đợi, vì thằng "cơ hội" lười biếng lắm, nên bạn phải chủ động mà đi tìm chúng đi.
Cuối cùng, quyển vở của bạn đừng để người khác viết vào.
Quyết định cuối cùng là do bạn chọn, người khác đâu có chịu trách nhiệm vì quyết định của bạn. Đừng có khờ dại mà đổ lỗi vì người khác bắt mình phải làm như thế. Người ta chỉ xây đường cho mình đi, chứ hoàn toàn không bắt buộc phải đi theo chỉ dẫn của họ.
Tuổi trẻ cho bạn quyền thay đổi đường đi, thay đổi công việc, thay đổi mọi thứ vì thời gian cho bạn còn rất nhiều. Nếu có lỡ té đau, thì té thêm vài lần vết thương sẽ chai lỳ, và bạn chẳng còn sợ té nữa đâu. Nhìn xung quanh, ai thành công thì ta chúc mừng, nếu ganh tị thì hãy tự lấy thành công người khác làm mục tiêu phấn đấu cho bản thân. "Nên ghi nhớ, bước đi sẽ tốt hơn dừng lại".
Có thể bạn đang nhường sân khấu cho mọi người, nhưng một ngày nào đó, khi họ diễn xong sẽ tới chính bạn, nên trước hết hãy cố gắng rèn luyện và trang bị những kiến thức cho bản thân. Biết đâu, ngày mai sân khấu sẽ là của bạn, và bạn là diễn viên chính kiêm luôn chức vụ đạo diễn cuộc đời.
Theo Trí Lê/Vnexpress
https://vnexpress.net/qua-som-de-noi-ve-thanh-cong-o-tuoi-30-4190769.html