(1)
Khi nhắc đến tiền, tôi biết mình đang đụng chạm tới một vấn đề rất nhạy cảm.
Tiền có thể không mua được tình cảm. Tuy nhiên, người có thu nhập 5 triệu với người có thu nhập 20 triệu, chắc chắn sẽ có những trải nghiệm tình yêu khác nhau.
Bạn có thu nhập 5 triệu. Nếu bạn cưới một người vợ có thu nhập 20 triệu, dù ít dù nhiều, bạn cũng sẽ thấy mặc cảm về bản thân.
Bạn có thu nhập 20 triệu. Nếu bạn cưới một người vợ có thu nhập 5 triệu, bạn phải gánh vác quá nhiều trọng trách trong gia đình, trong thâm tâm bạn bắt đầu nghĩ rằng người ấy không xứng đôi vừa lứa với mình.
Thu nhập, dưới nhiều góc độ khác nhau, là yếu tố ảnh hưởng lớn đến tiêu chuẩn chọn người bạn đời. Hầu bao càng rủng rỉnh, bạn càng trở nên tự tin, thu hút hơn trong chuyện tình cảm.
Một người không có tiền thường rất dễ nhượng bộ.
Bạn thích ăn cá tầm, khi ra chợ lại chỉ mua cá chép. Bạn thích uống nước ép, khi ra hàng lại chỉ mua nước lọc. Bạn thích rất nhiều thứ, nhưng khi phải rút hầu bao, bạn quyết định thôi không mua những thứ đó nữa.
Thực ra, chỉ khi không có tiền, bạn mới đi tự động viên bản thân: "Mặc dù không có tiền, nhưng tôi vẫn sống vui, sống khoẻ, sống hạnh phúc". Người giàu thì họ không phải làm "cái trò" tự huyễn hoặc đấy.
(2)
Cháu tôi sắp kết hôn. Cháu hẹn tôi đi ăn, nhân tiện đưa tôi thiệp cưới, cảm ơn tôi một năm trước đã động viên nó đi đúng hướng.
Tôi thú thật với cháu mình, tôi không nhớ cách đây một năm đã từng nói với nó những gì.
Cháu tôi kể lại, cách đây hơn một năm là giai đoạn khủng hoảng trong cuộc đời nó: Công việc không thuận lợi, chuyện tình cảm cũng gặp nhiều trắc trở.
Mẹ nó định giới thiệu cho nó một người. Nó không thích những cuộc mai mối kiểu như vậy, nhưng không biết từ chối thế nào. Nó cũng không có thói quen chia sẻ chuyện gia đình với bạn bè, vậy nên nó nhắn tin hỏi ý kiến của tôi.
Nó đã khắc cốt ghi tâm lời khuyên của tôi khi đó. Tôi đã bảo: "Nếu cháu cảm thấy không hài lòng với cuộc sống hiện tại, chưa muốn yên bề gia thất với ai, vậy thì cháu cố kiếm tiền đi. Tiền là thứ duy nhất có thể thay đổi được mọi thứ cháu đang có bây giờ."
Cháu tôi tự nhận mình là một người rất dốt. Người khác học 1 hiểu 10, còn nó thì học 10 may ra mới hiểu được 1. Nó cũng chật vật trong việc kết thân và hiểu những người đồng nghiệp của mình.
Sau khi kiếm ra tiền, nó đăng ký học lớp kĩ năng. Học đến ngày thứ hai, nó bắt đầu thấy hối hận. Lỡ đóng học phí rồi, nó đành cắm đầu cắm cổ học cho đỡ phí tiền, mệt đến bở hơi tai. Khoảng thời gian đó nó khóc sưng cả mắt mà có mấy người biết đâu. Mọi người cười nhạo nó, riết rồi thành quen, da mặt nó ngày càng "dày" lên.
Một hôm, đọc sách mệt quá, nó lên mạng xem tin tuyển dụng. Nó tự nhủ: "Các vị trí có mức thu nhập hấp dẫn đều đòi hỏi trình độ chuyên môn cao. Phải cố học, mới đủ sức để dành lấy vị trí ấy".
Lấy tiền làm động lực, nó cố gắng từng ngày. Mỗi lần thu nhập tăng lên, dù chỉ một chút, cũng làm nó vui lắm. Nó bắt đầu thấy rằng, thu nhập khác đi, cách nhìn cuộc đời cũng trở nên khác đi, những mối quan hệ nó có cũng dần thay đổi.
Cháu tôi bảo có lần, vì xót nó, mẹ nó thốt lên: "Sao phải khổ thế hả con?"
Cháu tôi đã trả lời: "Vì cuộc đời con muốn có, cuộc hôn nhân con ao ước, đều rất đắt đỏ."
Cháu tôi bảo nó không muốn sau khi kết hôn, bỗng dưng có một ngày, nó phải ngẩng mặt lên trời, thở dài, nuối tiếc bản thân vì đã không theo đuổi ước mơ, không làm những gì nó muốn.
(3)
Việc "lột xác" để trở thành một phiên bản khác hoàn thiện hơn, thực sự rất đau, rất khổ.
Nhưng "lột xác" là điều tất yếu phải xảy ra. Nếu bạn không tự mình "lột xác", cuộc đời cũng sẽ không để yên, mà sẽ biến bạn thành những chiếc "bình vôi".
Bạn bị sa thải tại công ty, chuyện vặt. Bạn để cuộc đời sa thải, khi ấy mới thực sự là chuyện lớn.
Tiền bạc thay đổi con người. Chỉ khi dấn thân vì chữ "tiền", cháu tôi mới nghiệm ra điều này.
Tiền dạy bạn cách sống thoả hiệp, thúc ép bạn trở nên cố gắng. Vì tiền, bạn học cách đối xử tốt hơn với một người. Vì tiền, bạn học cách buông bỏ những mối quan hệ không cần thiết. Bạn không quá ám ảnh về việc trở nên tốt bụng trong mắt tất cả mọi người nữa.
Cháu tôi bảo, trước đây từng nghe một người đồng nghiệp bảo : "Kiếm được chồng giàu là sướng nhất, khi ấy chẳng cần làm gì, tiền cũng rủng rỉnh đầy túi."
Cháu tôi cười trừ, tự nhủ: Những thứ có được dễ dàng, nào có bao giờ bền lâu. Chỉ khi ta bỏ mồ hôi công sức để dành được thứ ta muốn, ta mới biết làm cách nào để giữ nó luôn bên mình.
Tại sao khi cuộc đời đào thải một người, đến lời từ biệt cũng không nói? Thật ra, cuộc đời có gửi lời chào đấy chứ, chỉ là người đó không đủ tinh tế để nhìn ra thôi.
Nếu ví chúng ta như những người làm thuê, thì cuộc đời đích thực là một ông chủ tàn nhẫn. Ông chủ này luôn khư khư trong tay tập giấy, sẵn sàng kí quyết định sa thải với bất cứ người nào ông cảm thấy không vừa ý.
Có người nhìn thấy, nghĩ ông chủ mình đang đùa, nên kệ.
Có người nhìn thấy, sợ hãi run rẩy, cố gắng tốt hơn để chiều lòng ông chủ khó tính.
Có người nhìn thấy, cảm thấy bất bình, tìm ngay công việc mới để làm.
Bản chất chúng ta đều là những người lười biếng, vậy nên bạn chỉ cần cố gắng một chút, đã có thể vượt qua rất nhiều người rồi.
(4)
Tại sao chúng ta nên bạt mạng kiếm tiền, trước khi cho phép bản thân nghĩ tới bất kì chuyện gì khác?
Bởi tiền là thứ duy nhất có thể giúp ta thu về đủ sự tự tin và cảm thấy xứng đáng với những gì ta muốn đạt được.
Chỉ khi đủ tiền, ta mới tự tin làm tròn bổn phận người con.
Chỉ khi đủ tiền, ta mới có thể "bình tĩnh sống", "bình tĩnh kết hôn".
Chỉ khi đủ tiền, ta mới có thể tận hưởng được trọn vẹn những điều hạnh phúc trong cuộc sống.
Chỉ khi đủ tiền, ta mới "dám" tìm cách khuây khoả mỗi khi gặp chuyện không vui.
Bạn xem, mọi thứ ta mong muốn trong cuộc đời, đều rất đắt đỏ. Chỉ khi đủ tiền, bạn mới có thể mua được những thứ ấy.
Bạn còn trẻ, nếu bạn không biết tại sao phải cố gắng, nếu bạn không hay kiếm tiền để làm gì, sau này kết hôn, bạn sẽ gặp nhiều điều phiền muộn đấy!
Đầu tiên, hãy cứ lo kiếm tiền đi đã!
Ảnh bìa minh họa: Gonzalo Martínez Moreno
Theo Đình Trọng/Trí Thức Trẻ