Trong công việc, sở thích, kể cả mối quan hệ bạn bè…bạn đều rất qua loa, có những lúc còn tưởng mình là một kẻ lừa đảo...
Ai cũng sẽ có những thời điểm cảm thấy hụt hẫng và mất phương hướng.
Mỗi khi chúng ta nghĩ cuộc sống đã ổn định thì cũng lại chính là lúc cuộc sống mang đến cho chúng ta những sự bất ngờ, đập vỡ sự yên phận hàng ngày, khiến chúng ta không khỏi suy nghĩ, cân nhắc lại từ đầu nhất.
"Tôi đã đi đúng đường chưa? Tôi có thể kiếm được nhiều tiền hơn không? Có thể vươn cao hơn không? Đây là những gì thượng đế đã chuẩn bị cho tôi hay sao?"
Trước 31 tuổi công việc của tôi là phục vụ khách hàng. Công việc với nhiều yêu cầu lặt vặt này đã gặm nhấm hết mất ước mơ và sức lực của tôi. Mặc dù tôi không chắc mình muốn gì,nhưng tôi biết nếu cứ tiếp tục như vậy thì không phải là một ý hay.
Tôi cần thay đổi cuộc đời mình.
Và tôi đã hành động.
31 tuổi tôi nghỉ việc. Đây là lựa chọn khó khăn nhất, bất an nhất trong vòng 31 năm qua của tôi. Nhưng tôi đã làm được.
Hai năm trôi qua, giờ tôi đã có một trung tâm dạy guitar của riêng mình. Mặc dù quá trình thành lập rất gian nan, chất chứa đầy sự nghi ngờ và nỗi sợ hãi, nhưng tôi phải cảm ơn quyết định dứt khoát của mình lúc đó. Hi vọng có thể chia sẻ cho các bạn những kinh nghiệm từ việc nghỉ việc và lập nghiệp của chính bản thân tôi.
Có biết bao nhiêu lần bạn muốn làm một chuyện đại sự để thay đổi cuộc đời mình nhưng do "thời điểm chưa tới" nên hoãn lại? Không phải chỉ có mình bạn đâu, có rất nhiều người như thế đấy, ngay cả tôi cũng vậy. Trước khi tôi quyết định từ chức, tôi đã do dự suy nghĩ rất rất nhiều năm, nhưng sau khi tôi quyết định nghỉ việc, bạn có biết tôi đã nghĩ gì không?
Tôi cảm thấy lúc trước mình đã lãng phí quá nhiều thời gian!
Cái gọi là kế hoạch không bao giờ theo kịp sự thay đổi dù bạn có chuẩn bị kỹ đến đâu chính là ở chỗ kế hoạch luôn có sự sai sót, mà chúng ta thì không ngừng chuẩn bị để tăng thêm sự tự tin cho riêng mình. Trên thực tế, cái gọi là thời điểm tốt nhất không liên quan gì đến việc bạn đã chuẩn bị tốt đến đâu mà nằm ở chỗ bạn có đủ dũng khí để thay đổi hay không?
Không thể phủ nhận rằng, con người là sinh vật sinh ra dễ bị ảnh hưởng bởi những thứ khác nhất. Mới nghe thì có vẻ khó chấp nhận, nhưng sự thật là chúng ta luôn bị ảnh hưởng bởi các quan điểm của xã hội, của gia đình, của bạn bè, đồng nghiệp…Có quá nhiều thứ bên ngoài tác động tới quyết định của chúng ta: nhỏ thì cách chúng ta ăn mặc, lớn thì liên quan đến sự lựa chọn cuộc sống của mỗi người. Chúng ta luôn bị tác động bởi ý kiến của những người khác.
Sau khi rời bỏ công việc lương cao, ổn định, tôi đã nhận được không ít các thông tin tiêu cực: "Cậu như vậy thì kiếm đâu ra tiền mà sống?", "Anh bị điên rồi", "Em sẽ hối hận cho coi". Những lời nói đó quả thật rất khó chấp nhận nhưng một thời gian sau bạn sẽ học được cách phớt lờ những sự châm chọc đó.
Bạn không thể mua vui cho tất cả mọi người. Nỗ lực làm tròn tiêu chuẩn của bản thân mới là quan trong nhất.
Khi những sự thay đổi xảy mãnh liệt trong cuộc sống, giống như tôi chưa suy nghĩ kỹ càng mà đã từ chức, thì về phương diện "trách nhiệm" bạn sẽ nhận được những sự lĩnh ngộ vô cùng sâu sắc.
Mỗi sáng thức dậy, không còn đồng nghiệp làm biếng xin đi nhờ xe, không còn ánh mắt nhìn chằm chằm hối việc của các sếp, thời gian linh động của bản thân trở nên nhiều hơn bao giờ hết, chẳng ai trách móc khi có những chuyện ngu ngốc xảy ra với bạn cả.
Có thể làm chủ cuộc đời mình thật đẹp biết bao, cứ như thể bạn đang một mình giương buồm vượt biển lớn vậy. Khi sóng to gió lớn ập tới, bạn càng có thêm động lực để chiến đấu bởi vì bạn đang chiến đấu cho chính mình.
Từ bỏ cuộc sống an phận để đi đối đầu với những thách thức, những mạo hiểm mới không phải lúc nào cũng thuận lợi. Cảm giác tràn đầy thách thức đó cũng giống như việc bạn chơi điện tử vậy, trên đường đi luôn gặp phải quái vật đột ngột tấn công.
Trên thực tế, khi gặp phải những khó khăn như vậy, tốc độ giải quyết vấn đề và tiếp tục tiến lên sẽ nhanh hơn bạn nghĩ rất nhiều. Dù các cửa ải không bao giờ lặp lại nhưng cái bạn có được chính là sự tích lũy kinh nghiệm và thực lực. Đến cuối cùng bạn mới phát hiện ra rằng, hóa ra đạn dược, đao búa sớm đã không động được đến bạn nữa rồi.
Tôi từng nghĩ rằng, mình thu nạp được vài học viên là mình đã có thu nhập rồi. Sau đó lại tiếp tục chiêu sinh, tiếp tục kiếm tiền, mọi thứ tự khắc sẽ phát triển một cách tự nhiên.
Nhưng sự khó khăn lại xảy ra ngay khi tôi cảm thấy mọi chuyện đã ổn hết: Học sinh không đi học, không giải thích, không xin lỗi hay cảm ơn, không gì hết. Sự thật đó như một cơn gió bay qua, thổi bay hết tất cả mọi dấu vết.
Sau đó tôi bắt đầu chờ đợi.
Phải khoảng 6 tháng sau mới lại có học sinh phù hợp xin học, thay thế cho những em đột ngột nghỉ học kia. Thời gian 6 tháng không có thu nhập đó dài dằng dặc đối với tôi. Ngay đến cả bây giờ, lớp học đàn của tôi vẫn được chia ra thành thời kỳ được mùa, mất mùa. Nhưng tôi hiểu một điều rằng tất cả những thứ đó chỉ là "quá trình" chứ không phải "mục tiêu" đã được xác định cần phải hoàn thành.
Trong cuộc sống không phải lúc nào cũng như bạn nghĩ, rằng sẽ có bắt đầu và kết thúc.
Chỉ có hiện tại mới là tất cả.
Không còn làm công việc phục vụ khách hàng, điều đầu tiên là tôi được thoát khỏi một môi trường làm việc hoàn toàn không có động lực để phát triển, theo đuổi ước mơ của bản thân, điều thứ hai là tôi cần vượt qua một sự khó khăn của chính mình: đó là sự lười biếng. Không còn áp lực bị đuổi việc nhưng giờ đây tôi phải dùng đến rất nhiều đồng hồ báo thức mới thức dậy được.
Dù có tiến bộ một cách chậm chạp nhưng tôi vẫn bị khống chế bởi tính trì trệ, làm lãng phí không biết bao nhiêu thời gian quý báu của mình.
Có thể hướng đi của mỗi người không giống nhau, nhưng đều chung một nguyên tắc để đạt được mục tiêu đó là nghiêm chỉnh chấp hành nguyên tắc của bản thân.
Tôi thừa nhận bản chất của những người thành công khác xa tôi. Bọn họ vừa mới sinh ra là đã có những phẩm chất hơn người thường, khi gặp phải những sự dao động mạnh mẽ trong cuộc sống, họ sẽ không hề sợ hãi mà an nhiên vượt qua.
Thế nhưng, điều này trái ngược hoàn toàn với thực tế.
Bạn không thể tiêu diệt được nỗi sợ hãi, ai cũng sẽ có đôi lúc rơi vào trạng thái đó. Đặc biệt là những người thành công, họ ngày nào cũng đi lòng vòng ngay tại giới hạn của bản thân mình, chịu đựng cảm giác mạo hiểm và sợ hãi nhiều hơn cả người khác nữa.
Vậy nên nếu bạn cảm thấy lo lắng và sợ hãi thì tôi xin chúc mừng bạn. Bởi điều đó chứng tỏ rằng bạn đang đẩy mình đi tới một vị trí xa hơn, đang bước ra khỏi khu vực thoải mái của chính mình để trải nghiệm những thách thức, những sự mới mẻ mới.
Nỗi sợ hãi chính là người bạn đồng hành tốt nhất của những người thành công. Hãy bước ra khỏi khu vực thoải mái nếu bạn muốn có cơ hội thành công.
Chúng ta luôn luôn muốn có nhiều hơn nữa.
Không chỉ muốn tiền bạc, mà còn muốn có thời gian
Không chỉ muốn có thời gian, mà còn mong thành công
Không chỉ mong thành công, mà còn cần tôn trọng
Không chỉ cần tôn trọng mà còn yêu tiền tài.
Đây là một vòng tuần hoàn xấu xa khiến con người ta bị chìm vào trong đó. Chúng ta không thể nào dừng lại mong ước tìm kiếm những thứ ta muốn sở hữu trong cuộc sống hữu hạn này.
Theo đuổi nhiều thứ không phải là xấu, nhưng nếu không biết quản lý tài chính thì bạn kiếm tiền nhiều có ý nghĩa gì? Không biết quản lý thời gian thì một ngày có 25 tiếng bạn cũng có dùng hiệu quả được không? Thời gian, tiền bạc, sự tôn trọng..tất cả những thứ đó bạn nên học cách làm sao để phát huy những nguồn lực bạn đang hiện có tới một mức độ tốt nhất mới phải.
Nếu trong túi bạn có 100.000 đồng thì hãy dừng ngay việc ăn fastfood. Nếu sau khi tan làm bạn chỉ có 2 giờ đồng hồ ở bên gia đình thì hãy biết trân quý khoảng thời gian đó.
Người thành công là người biết tăng giá trị của những nguồn lực sẵn có lên mức cao nhất, đồng thời họ cũng không ngừng tìm kiếm các phương pháp để cải tiến chúng.
Không tâp trung 100% thì làm sao có thể tạo ra sự khác biệt giỏi giang trên thương trường?
Bạn đã bao giờ có cảm giác rằng mình đã từng không tập trung toàn bộ sức lực, chỉ vởn vơ ở điểm thấp nhất của công việc, hi vọng mọi người đừng để ý tới mình chưa? Trong công việc, sở thích, kể cả mối quan hệ bạn bè…bạn đều rất qua loa, có những lúc còn tưởng mình là một kẻ lừa đảo. Còn tôi thì đã từng trong tình trạng như vậy mà làm việc mấy năm liền.
Tôi cảm thấy mình phải thay đổi một cách mạnh mẽ và mau chóng.
Đầu tiên bạn cần phải thành thật với bản thân. Nhìn vào gương và tự hỏi chính mình: "Đây là cuộc sống mà tôi mong muốn hay sao?" Mặc dù hơi tàn nhẫn, nhưng tôi bắt bản thân phải gạt bỏ tất cả mọi sự biện hộ, vứt bỏ sự hoàn mỹ giả tạo, đối mặt với sự trần trụi của chính mình, soi tỏ toàn bộ con người trước đây của tôi.
Tôi phát hiện thành công nằm ở chỗ biết thiết lập thói quen, và cần phải có thời gian cũng như sự nỗ lực mới có thể chứng minh được. Không có một lộ trình nào mà khi bạn tập trung toàn bộ tinh lực vào lĩnh vực này thì lại thành công ở lĩnh vực kia cả. Khi bạn phân nhỏ khả năng tập trung của mình ra thì đồng nghĩa với việc bạn đầu tư chưa đủ vào mỗi hạng mục đó, dẫn tới công việc bị kéo dài và làm giảm hiệu quả.
Duy trì trước sau như một mới chính là sự then chốt.
Cần phải giữ vững chuyên môn và sự yêu thích với một lĩnh vực mà bạn giỏi hơn cả. Thói quen tốt đó mới giúp bạn thành công. Từ khi tự mình đối mặt với chính mình, rồi thiết lập mục tiêu, giờ tôi đã đạt được những thành công nhất định trong cuộc sống: Kỹ năng chơi guitar được nâng cao, học viên ngày càng đông hơn, doanh thu cũng rất ổn định.
Đó là những gì tôi đã lĩnh ngộ được từ cuộc sống sau khi bỏ việc ở tuổi 31.
Bạn hãy thử xem sao.
Theo Thu Hằng/Trí Thức Trẻ