Một cuộc sống ổn định chỉ ban phát cho chúng ta niềm vui trong khoảng thời gian ngắn ngủi. Khi sự ngắn ngủi đó trôi qua, những gì còn lại chỉ là một tâm trí trống rỗng trong một cơ thể thiếu sức sống.
Cách đây mấy hôm, một người bạn hỏi tôi, mỗi ngày đi làm từ sáng đến tối chưa thấy đủ mệt hay sao, tại sao không nghỉ ngơi mà vẫn cố đọc sách, tham gia các khoá học kĩ năng. "Sống gấp gáp như vậy, cậu không thấy mệt mỏi hay sao?", bạn thắc mắc.
Thực tình mà nói, tôi mệt muốn xỉu luôn ấy chứ.
Tuy nhiên, nếu không chịu khó, tôi e ngại, ngộ nhỡ một ngày công việc hay cuộc sống có biến chuyển, bản thân sẽ không kịp chuyển mình để thích ứng.
Bạn tôi cười xoà, kêu tôi lo nghĩ quá rồi: "Cậu đang có một công việc với mức thu nhập tốt, đang vui vẻ tận hưởng cuộc sống. Tương lai có thể làm khó được cậu sao?"
Thực sự như vậy sao? Tôi ngồi tư lự.
Tôi quen một cô gái có biệt danh là Muỗi.
Trước đây, trong mắt của nhiều người, cuộc sống của cô "đúng chuẩn" hạnh phúc, ổn định.
Sau khi tốt nghiệp đại học, cô lên xe hoa với mối tình đầu của mình. Trong khi những người bạn học còn đang nợ nần chồng chất, vất vả kiếm tiền, bọn họ đã được bố mẹ tặng cho một căn nhà, một chiếc ô tô làm quà cưới.
Bọn họ đều làm cho Nhà nước, dù mức thu nhập không cao, nhưng công việc không gặp nhiều sóng gió, cuộc sống trôi qua rất bình yên.
Bọn họ có một đứa con xinh xắn, thông minh, đáng yêu, rất nghe lời.
Mọi chuyện đều tuyệt vời cho đến khi con họ 5 tuổi, một biến cố bất ngờ xảy đến và kéo theo vô vàn những sự đen đủi khác chất nặng lên vai họ.
Một căn bệnh hiếm gặp đã vồ lấy bé, cần một khoản tiền không nhỏ để có thể chữa trị. Họ không có đủ tiền, phải cầm cố nhà, bán xe hơi, vay mượn bạn bè xung quanh mới có thể trang trải được tiền viện phí.
Vận đen không bao giờ xuất hiện riêng lẻ. Khi một điều không may xuất hiện, thường sẽ kéo theo nhiều điều không may khác. Đúng vào thời điểm đó, công ty của họ quyết định cắt giảm nhân sự. Bởi năng lực của Muỗi không có gì nổi trội, ngày ngày cô đều lo canh cánh, tưởng tượng mình đang ngấp nghé trên bờ vực thẳm.
Cuộc sống ổn định ngày nào giờ hoá thành kỉ niệm, Muỗi của hôm nay luôn căng thẳng, lo lắng cho tương lai của mình. Bây giờ, cô mới hối hận, tại sao khi xưa không chịu khó dành dụm tiền, trau dồi kĩ năng. Nếu làm vậy, biết đâu, đời cô đã khác.
Sự ổn định bạn có được thực chất rất mong manh. Chỉ cần thiếu cảnh giác, một biến cố dù rất nhỏ cũng có thể xuyên thủng sự ổn định đó, để sự bất ổn xâm chiếm không gian, cướp đi cuộc đời của bạn.
Chúng ta có thể rút ra được rất nhiều bài học từ những người bạn của mình. Dưới đây là câu chuyện của bạn tôi.
Sau khi tốt nghiệp đại học, nghe lời bố mẹ, bạn tôi về quê nhà lập nghiệp. Tại đây, anh làm biên tập viên cho một đài truyền hình địa phương.
Lúc mới bắt đầu, anh thầm nghĩ rằng, cuộc sống bây giờ là quá ổn, anh không hề mong đợi một cuộc sống tốt hơn. Anh đang vui vẻ sống với bố mẹ anh, không phải bận tâm về tiền thuê nhà, tiền sinh hoạt phí…
Công việc anh đang làm cũng tốt, không gặp quá nhiều áp lực. Sau khi tan ca, anh có thể nghỉ ngơi thoải mái, không phải lo lắng về công việc. Tối đến, anh có thể đi chơi cùng bạn bè, hoặc ở nhà cùng gia đình tận hưởng những bộ phim "bom tấn".
Tóm lại, đó là một cuộc đời đáng sống.
Khi cuộc đời đáng sống, anh bạn tôi vui vẻ ngắm nhìn thời gian vùn vụt trôi qua. Không lâu sau, anh chợt thấy thời gian như đóng băng, và đây cũng là lúc anh bước sang một chương mới của cuộc đời.
Những câu chuyện về những người đồng nghiệp kiếm được hàng trăm triệu từ những chương trình lớn, hay được công ty cử đi học nghiệp vụ ở nước ngoài vì thành tích làm việc ấn tượng,…thi nhau lọt vào tai anh. Anh bắt đầu cảm thấy tự ti, một cuộc sống ổn định đã "ru ngủ" những ước mơ, những đam mê, những khát khao anh có từ thuở mới ra trường. Một cuộc sống ổn định, ngoài việc ban tặng cho anh thêm vài kí lô mỡ bụng, không tặng anh thêm bất kì một cái gì khác.
Thế này không được, anh quyết định phải làm một cuộc cách mạng nhằm cải biến bản thân.
Sau khi tan làm, anh không lao đầu vào những cuộc ăn chơi trác táng nữa. Thay vào đó, anh dành thời gian để nghiêm túc suy nghĩ về tương lai của mình, về con đường mình muốn đi.
Anh cảm thấy mình rất yêu và muốn gắn bó lâu dài với công việc biên tập. Anh mua nhiều sách liên quan, chuyên tâm nghiên cứu để nâng tầm khả năng của mình.
Mỗi ngày, anh dành khoảng một đến hai tiếng để xem truyền hình, nhưng bây giờ anh không xem đơn thuần chỉ để giải trí nữa. Anh để ý đến cách hành văn, đến cách ngắt nghỉ từng câu của diễn viên, đến ngôn ngữ cơ thể của họ,…
Rèn luyện mỗi ngày như vậy, trình độ chuyên môn của anh ngày càng được nâng cao. Sau này, anh được nhận vào một đài truyền hình có tiếng, được đảm nhận những dự án lớn, tương lai vì thế ngày càng trở nên khấm khá.
Một cuộc sống ổn định chỉ ban phát cho chúng ta niềm vui trong khoảng thời gian ngắn ngủi. Khi sự ngắn ngủi đó trôi qua, những gì còn lại chỉ là một tâm trí trống rỗng trong một cơ thể thiếu sức sống.
Điều chúng ta cần theo đuổi, không phải một cuộc sống ổn định, mà là một hạnh phúc ổn định.
Có một người nhà giàu đi biển nghỉ mát. Vào một ngày, khi đang đi bộ dọc bãi biển, ông thấy một người ngư dân đang nằm dài phơi nắng. Ông hỏi: "Sáng nay nghỉ ngơi không ra khơi đánh cá hả bác?"
Người ngư dân đáp: "Hôm nay tôi xong việc rồi."
Ông tiếp chuyện: "Vẫn còn sớm mà, nếu bây giờ bác đi đánh cá thêm chút nữa, có thêm tiền chẳng phải tốt hơn sao?"
Người ngư dân gọn lỏn: "Nhiều tiền có để làm gì đâu."
Không hài lòng với câu trả lời này, ông nói: "Có nhiều tiền, bác mới có thể vui vẻ thảnh thơi tận hưởng bãi biển tuyệt vời này."
Người ngư dân cười: "Ông không thấy tôi đang vui vẻ tận hưởng nó đây sao."
Đối với câu chuyện này, có khá nhiều người thích sự lạc quan trong cách nhìn đời của người ngư dân. Họ thấy rằng, tự nhận ra và bằng lòng với cuộc sống ổn định mình đang có là một cách sống tốt. Tuy nhiên, họ quên mất một điều: Chỉ những người có nhiều tiền mới có quyền lựa chọn cách sống họ mong muốn.
Người ngư dân chỉ có thể nằm dài trên duy nhất bãi biển đó để phơi nắng, còn người nhà giàu có thể tuỳ ý lựa chọn nơi mình muốn đến để tận hưởng kì nghỉ.
Người ngư dân quanh năm suốt tháng chỉ có mấy món hải sản, rau củ quả ăn đi ăn lại, còn người nhà giàu, bằng đồng tiền của mình, họ có thể ăn sơn hào hải vị, ăn bất cứ thứ gì họ thích.
Khi lâm bệnh, người ngư dân chỉ có thể chờ cho căn bệnh tự khỏi, hoặc tìm một nhà thuốc, bệnh viện nhỏ lẻ, còn người nhà giàu, họ được chữa trị ở trong những bệnh viện tốt nhất thế giới.
Người ngư dân và người nhà giàu, nếu nhìn qua sẽ thấy cả hai người đều có một cuộc sống ổn định, an nhàn.
Tuy nhiên, khi nhìn kỹ hơn, cuộc sống của người ngư dân mãi cũng chỉ như vậy, và không hề có sức đề kháng trước những sự kiện bất ngờ xảy đến. Còn người nhà giàu, cuộc sống của họ luôn có vô vàn những lựa chọn, vô vàn những kịch bản tuơi đẹp trước mắt, và có sức đề kháng cao hơn cuộc sống của người ngư dân nhiều lần.
Sau cùng thì, một cuộc sống ổn định "đúng nghĩa" không phải một cuộc sống ngày nào cũng như ngày nào, mà đó là một cuộc sống mà bạn muốn thế nào, nó sẽ thành như thế ấy.
Một cuộc sống ổn định "đúng nghĩa", không phải một cuộc sống bạn có đủ cơm ăn, áo mặc. Một cuộc sống ổn định "đúng nghĩa" là một cuộc sống mà bạn có đủ năng lực, để đi đến đâu cũng không phải lo chuyện áo mặc, cơm ăn.
Một cuộc sống ổn định "đúng nghĩa", là một cuộc sống vững vàng, không bị thổi bay trước bất cứ biến cố nào của cuộc đời.
Và để có được một cuộc sống ổn định "đúng nghĩa", bạn không được phép để bản thân mình chìm trong sự ổn định, cần phải không ngừng luyện tập, rèn luyện kĩ năng, ngày hôm sau phải tiến bộ hơn ngày hôm trước.
* Bài viết thể hiện quan điểm riêng của tác giả