Bạn phải nhớ một điều rằng: Người ta dễ thất bại nhất khi đang trên đà thành công, bởi chiến thắng như một liều thuốc ru ngủ năng lực của họ.
Thay vì oán trách, mắng chửi người khác, hãy im lặng và cười nhiều hơn một chút.
Gặp phải một vài chuyện cỏn con khiến lòng không vừa ý, xin đừng vội mắng chửi cả thế giới và kết luận cuộc sống không công bằng. Không ai cấm bạn phàn nàn, nói lên những ý kiến cá nhân, nhưng cũng chẳng có người nào muốn phải lắng nghe bạn than phiền mãi về một vấn đề ngày này qua ngày khác. Họ có thể là những người bạn rất tốt, nhưng khi thấy gương mặt bạn hậm hực, tức tối, u uất, nặng nề, họ sẽ lựa lời mà tránh thật xa bạn.
Cuộc sống mà, bạn chỉ có thể mua bực vào người, chứ rất khó để lấy được sự thông cảm và giúp đỡ từ người khác.
Bạn phải hiểu rằng, oán trách không bao giờ giúp ích được gì cho mình. Trong lúc oán trách, bạn bỏ quên sự nỗ lực, rồi thành quả bạn thu được về chỉ là con số không tròn trĩnh.
Vì vậy, hễ gặp chuyện bực mình, thôi thì chậm lại một phút để nuốt cơn giận vào lòng, rồi nỗ lực cho cả thế giới thấy mình lợi hại thế nào.
Làm được như vậy, mới là người thông minh.
Thay vì nói mê nói sảng, nói dai nói dại về những lĩnh vực mình không biết, hãy im lặng và tập trung tìm hiểu trước đã.
Có những người khi gặp chuyện, bắt đầu nghĩ ngợi lung tung, càng nghĩ càng thấy rối, càng nghĩ càng thấy lòng bất an. Chính vì những suy nghĩ tiêu cực này, họ sẽ thốt ra những lời lẽ nặng nề, nhưng lại không có cơ sở, làm ảnh hưởng rất xấu đến những mối quan hệ xung quanh. Đặc biệt, khi mọi chuyện qua đi, những người này không bao giờ nhớ mình đã nói những gì, mình đã làm tổn thương người khác ra sao, vì vậy luôn nghĩ mình là "nạn nhân", và rồi lại tiếp tục chìm trong suy nghĩ. Một mối quan hệ mà ai cũng là nạn nhân, thử hỏi làm sao có thể cứu vãn?
Vì vậy, khi gặp chuyện khó khăn, đầu tiên phải tìm hướng giải quyết, thay vì nghĩ tại sao mình lại quá đen đủi, hay ai là người phải chịu trách nhiệm cho chuyện này.
Làm được như vậy, mới là người thông minh.
Thay vì ngồi tám chuyện về những lĩnh vực trên trời dưới biển, hãy im lặng và làm nhiều hơn một chút.
Lòng ghen ghét, đố kị là một căn bệnh "ung thư" của rất nhiều người. Nếu họ nhìn những người xung quanh, thấy cuộc sống của những người đó dư dả hơn, gặt hái được nhiều thành công hơn, thì họ sẽ gần như ngay lập tức tìm cơ hội để bắt đầu tụ tập người khác rồi xúm vào thảo luận. Trong mắt của họ, thành công của những người này đều "bốc mùi", và họ sẵn sàng bỏ công ăn việc làm để "lùng sục" những thông tin có thể bêu riếu những con người thành đạt kia.
Mình sống cuộc đời mình, đâu phải cuộc đời của người khác. Thay vì chũi mũi dùi vào cuộc sống của người khác để rồi thu được một chút ít sự đắc trí chẳng để làm gì, thôi thì hãy dành năng lượng đó để tập trung phát triển sự nghiệp bản thân trước.
Làm được như vậy, mới là người thông minh.
Thay vì "nổ", hãy tự kiểm điểm bản thân mình.
Khi đang trên đà thành công, rất dễ để tự huyễn hoặc bản thân.
Khi quen nghe những lời khen ngợi, chúc mừng từ người khác, rất dễ để chúng ta nghĩ rằng mình là số một, mình là giỏi nhất.
Đừng vì chút thuận lợi trên đường đời mà đánh mất bản ngã của chính bản thân mình.
Đừng để bản thân bị chết đuối trong những lời ca tụng của người khác.
Và quan trọng nhất, đừng để mình "nổ" quá nhiều. Bởi mỗi lần bạn nổ, thành công của bạn lại thủng một lỗ để nhường chỗ cho thất bại.
Những người thông minh, họ luôn biết cách đón nhận thành công bằng sự khiêm tốn và đam mê học hỏi. Bởi họ biết rằng, mình không phải là người rạch giời rơi xuống, và luôn có những người khác giỏi hơn họ.
Bạn phải nhớ một điều rằng: Người ta dễ thất bại nhất khi đang trên đà thành công, bởi chiến thắng như một liều thuốc ru ngủ năng lực của họ.
Hãy đón nhận thành công như một điều gì đó đương nhiên phải xảy ra, và tiếp tục làm tốt những việc mình đang làm.
Làm được như vậy, mới là người thông minh.
Đình Trọng
Theo Trí Thức Trẻ