Trên con đường trưởng thành có rất nhiều khó khăn, nhưng duy chỉ có trở ngại này nếu không biết cách vượt qua, bạn sẽ mãi mãi chỉ là một đứa trẻ to xác thích ngụy trang thành người lớn.
Con gái một người bạn tôi năm nay đang học lớp 8 tại trường điểm, không chỉ được họ hàng, thầy cô khen là con ngoan trò giỏi, em cũng được bạn bè yêu quý, mến mộ.
Gần đây, cô bé có tâm sự. Một người bạn thân thiết của cô bé đột nhiên lạnh nhạt với em, không nói chuyện với em nữa, còn cùng mấy người bạn cùng lớp lập thành một nhóm nói xấu em.
"Sao bạn ấy lại làm vậy với em?", ban đầu cô bé ngơ ngác không hiểu.
Sau đấy nhờ một người bạn cũ học khác lớp, em biết được nguyên do: là vì chuyện thi học sinh giỏi cấp thành phố.
Hoá ra, gần đây cô bé đại diện cho trường tham dự thi học sinh giỏi cấp thành phố, đạt giải cao, được tuyên dương trước toàn trường.
Mà bạn của cô bé cũng đi thi, nhưng không đạt giải. Cùng ôn luyện, cùng đại diện cho trường dự thi nhưng lại không đạt được thành tích gì, cô bạn kia trong lòng vừa thất vọng lại ghen tị, cuối cùng đổ hết bực bội lên người cô bé, quay sang nói xấu sau lưng em.
Nhìn không ra điểm tốt của người khác là chuyện rất nhiều người đã từng trải qua. Mà nhìn không vừa mắt cái tốt của người khác, kì thực lại là biểu hiện của sự thất vọng với bản thân.
Sự nổi trội của người khác càng làm rõ hơn sự thua kém của bản thân, thành công của người khác càng làm thất bại của bản thân thêm nặng nề. Nếu không có tâm thái sẵn sàng chấp nhận, một người rất dễ chỉ nhìn thấy thành công của người khác mà không dám đối mặt với sai lầm của bản thân.
Có thể thực lòng vui vẻ vì thành công của người khác, đó là không chỉ là biểu hiện của tự tin và trưởng thành, mà còn là một đạo lý đối nhân xử thế, cao hơn nữa là đức cao thượng.
Nhưng đức cao thượng này không phải do trời sinh mà nên, mà là do bản thân tự có ý thức bồi dưỡng, đồng thời cần một trái tim bao dung rộng lượng, trải qua trui rèn của thời gian, chậm rãi trải nghiệm và tu dưỡng.
Trưởng thành luôn bắt đầu từ sự ngây ngô non dại. Nhiều năm về trước, tôi cũng từng trải qua sự thiếu chín chắn ấy.
Khi đó là lúc tôi vừa mới tốt nghiệp và bắt đầu công việc, đồng nghiệp là một cô gái vô cùng ưu tú, vừa giỏi giang lại thân thiện dễ gần.
Ưu tú đến mức nào?
Cô ấy vừa tốt nghiệp trường đại học danh giá ở nước ngoài, IELTS 8.5, người không chỉ đẹp mà còn giỏi giang, tài sắc vẹn toàn.
Chúng tôi vào công ty cùng thời gian, cùng tham gia đào tạo, vừa chân ướt chân ráo vào công ty, cô ấy liền sốt sắng thể hiện bản thân, đảm nhận chức tổ trưởng, nhạy bén không ai bì kịp.
Ban đầu, tôi rất ngưỡng mộ cô ấy, trong 3 tháng huấn luyện, tôi ở cùng kí túc với cô, trở thành bạn bè thân thiết không giấu nhau điều gì, những ngày giản đơn, không toan tính đó trôi qua thật vui vẻ.
Không lâu sau khi chính thức bắt đầu công việc, cô ấy nổi bật lên giữa nhóm nhân viên mới, khi người khác vẫn còn đang dò dẫm từng bước, cô ấy đã bước chân vào guồng hoạt động rồi.
Từ đó, quan hệ của chúng tôi bắt đầu trở nên xa cách. Nhưng là do tôi, chứ không phải do cô ấy.
Cô ấy vẫn rất tốt với tôi, vẫn thân thiết nắm tay kéo tôi đi ăn trưa, giữ chỗ cho tôi, có chuyện gì cũng không cố kỵ mà kể hết cho tôi, mà tôi ngược lại, dần dần lạnh nhạt với cô ấy.
Có người nói, bạn không thể vĩnh viễn ngưỡng mộ một người, mà ghen tị thì có thể. Bởi, người kia càng lúc càng ưu tú, vượt trội, dần dần sự ngưỡng mộ của ta sẽ biến thành đố kỵ trước thành công của họ.
Cuộc sống của cô ấy thuận lợi bao nhiêu, so với cuộc sống của tôi càng ảm đạm bấy nhiêu. Thành công rực rỡ của cô ấy, càng làm tôi cảm thấy thua kém. Tôi thật sự không nhìn được cô ấy giỏi giang hơn mình.
Người thông minh như cô ấy không thể không để ý sự xa cách của tôi. Một ngày, trong bữa trưa ở nhà ăn, đối diện 1 tôi cứ tránh trái quay phải không dám nhìn thẳng, cô ấy thẳng thắn hỏi tôi : "Tớ không biết dạo đây đã xảy ra chuyện gì, nhưng dù là như thế nào, tớ vẫn là tớ, chưa từng thay đổi, tớ hi vọng cậu cũng vậy, vẫn là bạn thân của tớ."
Tôi lập tức ngượng đến mặt đỏ tai hồng. Đúng vậy, tôi đang nghĩ gì thế này? Vì đố kỵ mà tôi chấp nhận mất đi một người bạn tốt với tôi đến vậy sao?
Nghĩ thông suốt rồi, tôi liền lấy cô ấy làm gương, nỗ lực bắt kịp cô ấy, cuộc sống hoàn mĩ của cô ấy chính là cuộc sống mà tôi nỗ lực để đạt được.
Sau đó, tôi bắt đầu chú ý quan sát cô ấy kĩ càng hơn, phát hiện ra cô ấy không chỉ luôn luôn tích cực, nỗ lực làm việc ra, còn có rất nhiều ưu điểm khác để tôi học hỏi.
Ví dụ như, cô ấy tình tình khoáng đạt, lối suy nghĩ luôn rất tích cực. Hay ví như, cô ấy rất có mắt thẩm mĩ, biết phối đồ, biết tận dụng mọi thứ, phát huy ưu thế, che khuyết điểm
Nhờ học hỏi cô ấy, năng lực của tôi cũng được nâng cao, dần dần tôi đã được tín nhiệm, công việc càng lúc càng thuận lợi.
Quan hệ giữa 2 chúng tôi trở lại thời kì hồn nhiên mà đẹp đẽ kia, đến hiện tại, chúng tôi vẫn là những người bạn thân thiết.
Cho dù nói "ghen - ghét - hận" là những cảm xúc bình thường của con người, luôn bên ta như hình với bóng, nhưng trải qua chuyện này, tôi hiểu ra : Sự kém cỏi của bạn không phải do người lỗi của người khác. Ngược lại, bạn càng để tâm so sánh mình với người khác tốt, bạn càng tự dồn mình vào đường cùng.
Nếu không thông suốt được điều này, bạn không thể giải phóng được áp lực tự bạn đè nặng bản thân, ngay cả khi người khác thất bại, cũng không thể thay đổi sự thất bại và yếu kém của bạn.
Cuộc sống của mỗi người đều khác nhau. Thế nhưng, ưu khuyết của người khác vừa có lại vừa không can hệ với chính ta.
Không can hệ là bởi, người khác giỏi hơn hay kém hơn cũng không ảnh hưởng tới mình; mà có can hệ là bởi, nếu bản thân có chí cầu tiến, có ý thức không ngừng học hỏi, hoàn thiện bản thân, ưu điểm của người khác sẽ trở thành của mình, mà khuyết điểm của người khác lại là bài học cho ta.
Gia cảnh người ta so với bạn tốt hơn, bạn có thể nỗ lực kiếm tiền, dùng cần cù chăm chỉ đuổi kịp người ta, cho con cái của bạn có được gia cảnh tốt như ngày trước bạn từng mong muốn.
Người ta so với bạn đẹp hơn, bạn có thể học cách trang điểm, dùng trang phục làm nổi bật lên khí chất của riêng bạn.
Người ta giỏi giang hơn bạn, bạn có thể dùng cần cù nỗ lực bù lại, chim nhỏ học bay, dù cho bay không được cao, được xa, vẫn luôn tốt hơn là cứ dừng tại một chỗ.
Người ta kiếm được nhiều tiền hơn bạn, bạn có thể học hỏi từ họ, dùng những cái mình học được áp dụng lên hoàn cảnh thực tế của mình, tìm ra tài năng của riêng bạn.
Người ta so với bạn khéo ăn khéo nói, bạn liền kiên trì, tỉ mỉ quan sát lời nói hành động của người ta, học hỏi bí quyết của người ta, cuối cùng bạn sẽ đạt được bí kíp "cất tiếng vạn người mê" của riêng bạn.
Thế giới trong mắt bạn là thế giới sở hữu những điều bạn muốn có. Ưu điểm bạn thấy ở người khác, kì thực là điều bạn mong muốn đạt được. Vậy nên, bạn cần nỗ lực học hỏi, biến ưu điểm của người khác thành của mình, biến thế giới bạn mong muốn thành sự thật.
Có người nhìn người khác thành công liền thấy khó chịu, kì thực đấy là do họ ngại phải bỏ công sức, sợ phải bước ra khỏi vùng an toàn của họ. Sự khó chịu của họ thực ra chỉ là cái cớ biện hộ cho sự lười biếng và yếu kém của bản thân.
Đố kị là một lưỡi dao, nhắm vào không phải là người khác mà là chính mình.
Trong tác phẩm Tiếu ngạo giang hồ, Kim Dung đã nói, trong mắt người quân tử, thiên hạ này ai ai cũng là trang quân tử, nhưng trong mắt kẻ tiểu nhân, trời đất này không kẻ nào không là gã tiểu nhân.
Thế giới phản chiếu trong mắt bạn chính là thế giới bạn ao ước. Trái tim bạn tràn ngập ánh mặt trời, bạn sẽ thấy thế giới thật tươi sáng rạng ngời, trái tim bạn chỉ có u ám, thế giới bạn trông thấy tự nhiên sẽ tối đi mấy phần.
Có thể thành tâm ngưỡng mộ ưu điểm của người khác chính là biểu hiện của trưởng thành, chính là sự tự tin, lạc quan được nuôi dưỡng sau những thăng trầm trong cuộc sống, là sự tích cực, can đảm đối đầu với khó khăn bất trắc. Sống với trái tim thoải mái buông bỏ những chấp nhặt mới có thể có một đời bình an.
Hà Chi
Theo Trí Thức Trẻ