Tôi là người nửa hướng ngoại nửa hướng nội: Bên ngoài, giả lả tươi cười với mọi người nhưng luôn thấy cô độc, ngột ngạt bên trong

Bản thân những người thuộc tuýp này đều luôn cố gắng tìm kiếm sự cân bằng, quá nghiêng về bên nào cũng dễ khiến bạn cảm thấy mệt mỏi, chán ghét và không vui vẻ.

Tôi không phải là người hướng nội điển hình, càng không phải người hướng ngoại, chắc thuộc kiểu mix, cũng may có một tên khoa học khá hay "ambivert" miêu tả tính cách của tôi - là người sống giữa hai thế giới vừa hướng nội vừa hướng ngoại.

Một người bạn khen tôi có điểm mạnh là tự tin, vì năng khiếu nói trước đám đông, thực ra chính tôi cũng thích cảm giác được tỏa sáng, được thuyết trình trước người khác về những gì tôi cùng cả nhóm nghiên cứu. Hình ảnh mà tôi tạo dựng trong mắt người khác chắc chắn là một người hướng ngoại hoạt bát nhưng chỉ tôi mới biết bản thân mình mang những nét đặc trưng của một người hướng nội.

Tôi thích hội hè, thích vui chơi, thích những chỗ đông người nhưng năng lượng lại không kéo dài được lâu, và luôn cần một khoảng thời gian một mình tĩnh lặng để sạc pin. Có những ngày thì như phát khùng, nói nhiều đến muốn xỉu, đi chơi quẩy như điên, nhưng có những ngày chỉ muốn nhốt mình trong thế giới riêng, quan sát mọi người xung quanh, lắng nghe thế giới chuyển động.

Tôi là người nửa hướng ngoại nửa hướng nội: Bên ngoài, giả lả tươi cười với mọi người nhưng luôn thấy cô độc, ngột ngạt bên trong - Ảnh 1.

Khi lớn lên, đối mặt với xã hội mà đòi hỏi bạn phải đeo mặt nạ lên, phải tươi cười với mọi người, phải giao tiếp, phải thế hiện mình thì tôi có xu hướng thu mình nhiều hơn, nói ít hơn, đứng giữa đám đông mà cảm thấy cô độc, cảm giác ngột ngạt như nơi đây không thuộc về tôi.

Tôi có rất nhiều bạn, nhiều đến nỗi không thể nhớ nổi tên của họ là gì, đã có lần khi tôi vào trong thang máy cùng bạn, một bạn nam quay qua bắt chuyện cùng, hỏi thăm dạo này học hành như thế nào, tôi cũng trả lời rất nhiệt tình. Đến khi bạn nam đó đi, bạn tôi mới hỏi: "Sao đi đâu cũng gặp bạn cậu thế?". Tôi mới thật lòng trả lời: "Tớ còn không nhớ tên, chắc quen ở đâu đấy". 

Nói vậy, cũng đủ hiểu đa số bạn bè tôi quen dừng lại ở giới hạn xã giao. Tôi có vẻ là người khá thoải mái kết bạn nhưng để mối quan hệ ấy bước xa hơn, thân thiết hơn một chút, tôi dễ cảm thấy hoảng hốt và không có cảm giác tin tưởng. Tôi thích thỉnh thoảng đi ăn xem phim cùng bạn bè thân thiết hơn là nhét tôi vào một buổi xã giao để kết bạn với những người lạ. Vậy mới nói, chính tôi cũng không hiểu những mâu thuẫn trong chính tính cách của mình chứ nói gì là người khác.

Tôi là người nửa hướng ngoại nửa hướng nội: Bên ngoài, giả lả tươi cười với mọi người nhưng luôn thấy cô độc, ngột ngạt bên trong - Ảnh 2.

Nếu bạn cũng thuộc tuýp người "ambivert", tôi nghĩ đó là một điều vô cùng tuyệt vời bạn nên tự hào về bản thân. Dù nó không khiến tôi nổi bật, khéo léo như những người hướng ngoại, cũng không có một khoảng lặng như người hướng nội, nhưng nó lại giúp tôi có thể linh hoạt thích ứng với môi trường khác nhau hơn, tôi không ngại giao tiếp với mọi người nhưng cũng yêu thích cảm giác thưởng thức bản thân.

Bản thân những người thuộc tuýp này đều luôn cố gắng tìm kiếm sự cân bằng, quá nghiêng về bên nào cũng dễ khiến bạn cảm thấy mệt mỏi, chán ghét và không vui vẻ. Và điều quan trọng là, bạn không cần gồng mình để trở thành một ai cả, chỉ cần là bạn, là chính bạn mà thôi.

Theo Trí Thức Trẻ

Link nội dung: https://thuongtruong24h.vn/toi-la-nguoi-nua-huong-ngoai-nua-huong-noi-ben-ngoai-gia-la-tuoi-cuoi-voi-moi-nguoi-nhung-luon-thay-co-doc-ngot-ngat-ben-trong-a81558.html