Để gây dựng lên "đế chế" cà phê Trung Nguyên vững mạnh như hiện tại, ít ai biết được rằng bên cạnh ông Đặng Lê Nguyên Vũ những ngày đầu khởi nghiệp còn có sự đồng hành của 3 người đàn ông vô cùng bí ẩn.
Cả một đời trăn trở với cà phê, Trung Nguyên là đứa con tinh thần mà Đặng Lê Nguyên Vũ không thể đánh mất. Do vậy mà trong quá trình ly hôn với bà Lê Hoàng Diệp Thảo, ông Vũ luôn tìm mọi cách để giữ lại Trung Nguyên.
Từ khi còn là chàng sinh viên nghèo của trường đại học Y Khoa Tây Nguyên, ông Vũ luôn tự đặt câu hỏi: "Tại sao cà phê mình chỉ để xuất hạt thô mà không chế biến để xuất khẩu? Tại sao vẫn nghèo khi trong khi trên thế giới có quốc gia không trồng được cây cà phê nào vẫn giàu vì cà phê?".
Cứ thế, chàng sinh viên nghèo đó cùng với 3 người bạn cùng phòng trọ hay tới quán cà phê ở Tuy Hòa để hỏi dò bí quyết nơi bà chủ quán. Được người chủ cảm thông khi chia sẻ lý do tìm đến, ông và bạn bè đã có trong tay bí quyết rang xay cà phê ngon của bà chủ quán tốt bụng.
Thế là bốn người quyết định mở lò rang xay cà phê ngay tại xóm trọ. Khi tổ chức cúng lấy hên, người bà con của ông chủ nhà về đã hất đổ mọi thứ, cắt bỏ hết dây điện. Vì vậy mà họ phải chuyển lò rang đi nơi khác.
Khi ấy, lò rang của 4 chàng sinh viên chạy bằng "cơm", phải thay phiên trông lò, thêm củi. Hôm nào rang cà phê, 4 người ngồi học trên các gác gỗ ngay dưới lò cảm giác như bị nướng vì sức nóng. Hàng xóm thấy lò rang, lo lắng sẽ phát hỏa, nên báo công an. Thế là một lần nữa lò rang Đặng Lê Nguyên Vũ đành phải dẹp.
Đáng nói, nguyên liệu khi đó không hề lúc nào cũng dễ kiếm, tuy nhiên may mắn là đã có một số người giúp đỡ. Vào thời điểm đó, xưởng rang xay cà phê của ông Vũ và 3 người bạn nhận được vài ba ký một lần, rang xong chia nhỏ, mỗi người cầm đi bỏ mối ở vài quán. Nhận được tiền 4 người lại mang trả cho mối thuê, rồi lại vay, lại rang, lại bán. Logo của những bịch cà phê Trung Nguyên ngày đó là mũi tên hướng thẳng lên trời, chứa đựng khát vọng làm giàu của chàng trai M'Drak.
Dần dần, cà phê rang xay của Trung Nguyên được ưa chuộng, có được lượng khách quen nhất định. Năm 1996, Đặng Lê Nguyên Vũ quyết định mở công ty. Trước khai trương một ngày, ông và những người đồng sự phải thức xuyên đêm để tự vẽ bảng hiệu, logo, sơn phết cho trụ sở chính ở Buôn Mê Thuột. Những khách hàng "xông đất" đầu tiên chính là bạn bè đại học của ông, đến uống để chung vui, ủng hộ.
Sau sự kiện trọng đại này, ông đã ước mơ mở rộng tầm hoạt động của Trung Nguyên tới mảnh đất TP HCM. Nhưng lần đến TP HCM đầu tiên thất bại ê chề, thậm chí phải qua đêm ở công viên vì túi chẳng còn một xu. Dù vậy, với sự nỗ lực của bản thân, sự hỗ trợ hết mình của người thân và đồng sự, trải qua bao khó khăn, người thanh niên M'Drak ngày nào đã gây dựng lên một "đế chế" Trung Nguyên nghìn tỷ, là niềm tự hào của đất nước.
Về ba người đàn ông bí ẩn bên ông Vũ từ những ngày đầu khó khăn, báo chí chưa một lần nhắc đến họ. Người ta chỉ biết đó là 3 người bạn cùng phòng của ông Vũ thời đại học, những người cùng chung chí hướng đem cà phê trở thành thứ đồ uống hàng đầu tại Việt Nam. Đặc biệt hơn, họ là những người thầm lặng bên cạnh ông Đặng Lê Nguyên Vũ đặt nền tảng cho cà phê Trung Nguyên, sẵn sàng tương trợ giúp "vua cà phê" thành công như bây giờ.