Có một vài thứ, là vĩnh viễn không thể thay đổi. Cũng giống như, từ lúc bắt đầu được sinh ra, chúng ta không thể tránh được việc trưởng thành, tuổi tác không thể quay lại, bạn cũng không thể trốn tránh việc già đi, bạn không lựa chọn được sinh, nhưng cuối cùng vẫn phải về với cát bụi.
Trẻ thơ - như trang giấy trắng
Tiếng khóc chào đời đầu tiên của bạn, làm cho 2 người trẻ tuổi lần đầu làm bố làm mẹ cùng phải bật khóc, là một sinh mệnh mới, bạn đem đến tình yêu và hi vọng.
Khi bạn còn chưa nhìn rõ thế giới xung quanh, thì nơi đây, đã có người yêu bạn nhất, ôm bạn vào lòng, bảo vệ bạn.
Hơn một tuổi, bạn chập chững những bước đi đầu tiên, mỗi một thay đổi nhỏ ở bạn, đều làm cho mọi người vui mừng và mong đợi.
Non nớt đáng yêu, không biết những câu nói không đầu không cuối học từ đâu, đều làm cả nhà phải bật cười.
Ngày đầu tiên đến trường mầm non, đến nơi la xạ đó, bạn thấy rất nhiều bạn nhỏ giống mình, tạm thời đều phải xa bố mẹ, bạn liền bật khóc to với bộ dạng vô cùng đáng thương.
Dần dần, bạn như trở thành một "người lớn" nhí, đến trường mầm non không còn là nỗi sợ hãi, bạn đã biết chơi cùng những bạn nhỏ khác, cùng nhau chia sẻ viên kẹo, hay đồ chơi đem đến từ nhà.
Giai đoạn mầm non, hồn nhiên và non nớt, không biết điều gì gọi là phiền não, mọi thứ đều vô cùng đơn giản, bạn như một trang giấy trắng, đợi đến lúc đi học, tất cả đối với bạn mà nói, đều là mới mẻ.
Nhi đồng - thời điểm hồn nhiên, ngây thơ nhất
Bạn nhỏ ngồi trong phòng học đó, đã trở thành một học sinh tiểu học, cô giáo đang đứng trên bục giảng, bắt đầu giảng tiết học đầu tiên, dù tất cả đều là mới mẻ, nhưng không còn sợ hãi vì phải xa bố mẹ như hồi mầm non đó.
Bố mẹ bắt đầu nghiêm khắc hơn với bạn, mỗi ngày đi học về, lại bắt bạn hoàn thành những bài tập về nhà mà cô giáo giao, còn trong đầu bạn đang chứa đầy những bộ phim hoạt hình trên TV.
Bạn có bạn cùng bàn, khi tốt với nhau, đến đi vệ sinh cũng đi cùng nhau; khi giận dỗi, lại tiếp tục kẻ những dòng ngăn cách mặc dù vẫn còn những dòng cũ chi chít trên bàn.
Lúc đó, bạn không biết tình bạn là gì, nhưng bạn biết, những giây phút cùng chơi với nhau thực sự rất vui vẻ.
Rồi một ngày, bỗng dưng mẹ bắt đầu dạy bạn rửa bát, và còn nói với bạn, nếu làm tốt sẽ có thưởng. Bạn vụng về khi bắt đầu, nhưng chỉ cần mẹ thưởng, bạn liền cảm thấy mình là người giỏi nhất quả đất.
Kết quả kiểm tra cuối kỳ vừa có, vì không cẩn thận, mà bạn để mất điểm ở phần dễ, mặc dù bạn cảm thấy không sao cả, nhưng hình như bố mẹ không vui lắm.
Tối đó, bố nói chuyện với bạn, bố nói rằng, trong học tập cần cố gắng và cẩn thận, nếu kỳ sau bạn không thay đổi thái độ học tập, sẽ phạt bạn.
Độ tuổi nhi đồng, tất cả mọi hỷ nộ ái ố đều sẽ thể hiện trên khuôn mặt, lúc vui vẻ, chúng ta sẽ cười, khi đau buồn lại khóc lớn.
Nhưng dường như qua những trò chơi đồ hàng, chúng ta cũng dần ý thức và muốn biết càng nhiều điều thú vị ở thế giới bên ngoài.
Thiếu niên - Bắt đầu của những phiền não
Bạn dùng tiền tự tiết kiệm được để mua tấm hình thần tượng mà bạn yêu thích, mẹ nhìn thấy và nói lãng phí tiền, bạn nhăn mũi khó chịu, nói mẹ không hiểu gì gọi là trào lưu.
Bạn cùng bàn cho bạn mượn cuốn tiểu thuyết, bạn lén lút đem về nhà, dấu kỹ dưới nệm, cho rằng sẽ không bị phát hiện, cuối cùng lại bị mẹ tìm thấy và tịch thu khi dọn phòng, bạn giận dỗi, nghĩ mẹ thật phiền.
Bạn bắt đầu biết làm đẹp, bạn nam chơi bóng rổ lớp bên cạnh thật là đẹp trai.
Rồi một ngày, bạn nhận được một bức thư tình, mặc dù chưa hiểu gì là tình yêu, nhưng cũng cảm thấy bản thân cũng có sức hút.
Không biết ai ngồi lê đôi mách, bạn và họ còn chưa kịp bắt đầu, thì đã bị thầy chủ nhiệm gọi lên văn phòng, thầy nói, yêu sớm là không tốt, sẽ ảnh hưởng đến học tập.
Nội dung học ngày càng nặng, bài tập ngày càng nhiều, thường xuyên cảm thấy bực dọc, rồi thỉnh thoảng lại cãi nhau với bố mẹ, bạn rất muốn tốt nghiệp.
Ngày càng muốn nhanh chóng trưởng thành, nhưng ngày bị bố mẹ quản chặt bao giờ mới kết thúc đây, trong lớp có một vài bạn thông minh học giỏi, bình thường cũng chẳng chơi với bạn.
Ai nói rằng thiếu niên thì không có gì phải phiền não, độ tuổi thiếu niên có những thay đổi lớn về cơ thể và tâm lý, lo âu không hề ít.
Người lớn nhắc nhở bạn, phải làm thế này, phải làm thế kia, không tự do chút nào, rồi đến một ngày, bạn khát khao trở thành người lớn, có thể làm những việc bạn thích.
Thanh niên: Những cảm xúc đầu đời
Cuối cùng đã đến tuổi 18, từ ngày đó trở đi, bạn bắt đầu phải tự chịu trách nhiệm với bản thân, tất cả đối với bạn mà nói, vừa mới mẻ vừa có chút lo sợ.
Kỳ thi cấp ba kết thúc, bạn bước vào đại hoc, việc học tập cũng dễ thở hơn rất nhiều, bạn bắt đầu lên kế hoạch cho cuộc sống của bạn.
Năm đó, dù kết quả đến đâu, cuối cùng bạn có thể dũng cảm đón lấy tình yêu đầu, dù sao, tình yêu thời đại học là tươi đẹp và đơn giản nhất.
Ngày tốt nghiệp, bạn gửi không biết bao nhiêu CV, hết phỏng vấn, thi viết, mặc dù gặp trở ngại, thất bại là chuyện thường tình, nhưng kết quả cuối cùng cũng không quá kém, bạn cuối cùng đã tìm được một công việc có thể nuôi sống bản thân.
Đột nhiên phát hiện, cuôc sống của người trưởng thành cũng không hề đơn giản, áp lực công việc, các mối quan hệ trong cuộc sống, đều là những thứ bạn không thể không đối mặt.
Vài năm nữa lại trôi qua, bạn bắt đầu cuộc sống hôn nhân, bạn đã có e bé, mong chờ thiên thần bé nhỏ chào đời, và cũng từ lúc đó bạn biêt rằng, ân nghĩa khó đền đáp nhất trong cuộc đời, chính là ân nghĩa cha mẹ.
Bạn bắt đầu chăm chỉ làm việc, dần thỏa hiệp với thế giới xung quanh.
Cuộc sống ở độ tuổi thanh xuân có những lúc mệt mỏi, thực sự muốn quay lại hồi nhỏ, vô lo vô nghĩa, đơn giản hồn nhiên, nhưng cuối cùng, chúng ta vẫn bị thời gian đẩy vể phía trước.
Trung niên: trang giấy bắt đầu ngả vàng
Người đến trung niên, kinh tế cơ bản đã ổn định, đã bắt đầu quen với cuộc sống trên có già, dưới có trẻ.
Cơ thể cũng bắt đầu có những thay đổi, dù bạn có chú ý giữ gìn sức khỏe đến đâu đi nữa, thì thời gian cũng in trên cơ thể bạn những thăng trầm đã qua.
Những sự việc xảy ra, không còn suy nghĩ nông cạn, mà đã chín chắn và trầm lắng hơn, bạn ngày càng hiểu cuộc sống, ngày càng hiểu bản thân.
Con cái dần trưởng thành, bạn bắt đầu lo lắng việc học, sự nghiệp của con, bố mẹ tuổi ngày càng cao, bạn luôn hi vọng họ có thể mạnh khỏe, trường thọ.
Trách nhiệm chính là điều quan trọng nhất ở độ tuổi trung niên, vì cuộc sống, vì gia đình, vì bản thân, bạn bắt đầu có những tiếc nuối, nhưng cũng học cách chấp nhận và bằng lòng với cuộc sống.
Trung niên, chính là một trang giấy đang ngả vàng, những chữ viết trước ngay ngắn nắn nót ngày đó, thì nay đã bắt đầu xiêu vẹo, nhưng ngày càng vững chắc, ngày càng có hồn.
Tuổi già: mặt trời đang dần lặn
Mọi thứ trở nên chậm chạp, bạn bắt đầu lo sợ gục ngã, những người bạn già bên cạnh cứ lần lượt ra đi trước bạn, bạn sợ mà không sợ.
Nhìn con cái hiếu thuận, cháu trai cháu gái đáng yêu, bạn cảm thấy vui mừng, thanh thản, cảm thấy cuộc sống về già mỹ mãn, đại khái là có người quan tâm, có người bầu bạn.
Đôi lúc, bạn đột nhiên trở nên rất cố chấp, giống như trẻ con vậy.
Khứu giác, vị giác không còn nhạy cảm như trước nữa, không còn thấy cảm hứng trước đồ ăn, đôi khi ngồi trên sofa, không để ý một chút là ngủ gà ngủ gật.
Dần dần, hình như nói năng cũng không được lưu loát như trước nữa, nhiều khi, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, con người sao nói già liền già ngay lập tức.
Trải qua gần hết đời người, đi qua bao nhiêu chuyện, nhìn thấy bao nhiêu cảnh vật, vì vậy, từ từ bạn cũng hiểu hết những hối tiếc thời trung niên.
Trải qua sinh lão bệnh tử, mới có thể an tâm từng ngày đón nhận tuổi già, thời khắc cuối cùng, bạn dần dần quay lại là chính mình, không còn những trách nhiệm và áp lực, tất cả lại đơn giản và thuần túy.
Những mơ hồ, phản nghịch, nhiệt huyết, phấn đấu, ổn định, cuối cùng đều trở về với cát bụi, nhưng điều tươi đẹp nhất của cuộc đời không phải ở những gì đã trải qua sao.
Cuộc đời ngắn ngủi, bất kể bạn đang ở giai đoạn nào, đều cẩn trân trọng.
Thời gian trôi đi trong thoáng chốc, quan trọng là cảm nhận của bạn trong cả hành trình cuộc đời đó, còn kết cục, chúng ta đều giống nhau!
Trí thức trẻ