Caius Julius Caesar là nhà quân sự tài ba, chính trị gia, nhà văn, người có vai trò then chốt trong việc gây dựng đế chế La Mã, nhưng cuối cùng bị ám sát bởi những người thân cận.
Những cảnh báo số mệnh
Caesar đã được cảnh báo trước về số mệnh của mình bằng những dấu hiệu không thể nghi ngờ. Một vài tháng trước đó, khi những người tới định cư tại Capua theo luật Julian đang dỡ bỏ một vài ngôi mộ cổ để xây dựng những tòa nhà lớn, và cảm thấy háo hức hơn với công việc vì họ phát hiện ra một vài chiếc bình cổ của các nghệ nhân thời xưa, một thẻ bài bằng đồng trong lăng mộ, mà người ta nói rằng chính là nơi an nghỉ của Capys, người sáng lập Capua.
Sách 12 hoàng đế La Mã. |
Trong đó, có một dòng chữ khắc bằng tiếng Hy Lạp như sau: “Bất cứ khi nào hài cốt của Capys được tìm thấy, một hậu duệ của Iulus sẽ bị chính những người thân cận với ông ta giết, và cái chết của người này sẽ được báo thù bằng một dịch bệnh khủng khiếp trên toàn Italy”. Phòng trừ trường hợp có ai đó sẽ coi giai thoại này là một chuyện bịa đặt hoặc ngớ ngẩn, nó đã được lan truyền dựa trên nguồn cứ liệu đáng tin cậy của Caius Balbus, một người bạn thân của Caesar.
Tương tự, một vài ngày trước khi chết, Caesar được thông báo rằng những con ngựa mà khi vượt qua dòng Rubicon, ông đã phong thánh và để chúng tự do không cần người trông giữ, đã hoàn toàn không chịu ăn uống gì và chảy nước mắt rất nhiều.
Nhà tiên tri Spurinna, khi quan sát thấy một số dấu hiệu đáng ngại trong lễ hiến tế mà Caesar thực hiện, đã khuyên ông nên cẩn thận với một vài mối nguy hiểm đe dọa sẽ đổ xuống đầu ông trước khi ngày ides tháng Ba trôi qua.
Một ngày trước ngày ides, có một con chim hồng tước, mỏ ngậm một nhành nguyệt quế đã bay vào tòa nhà nghị viện do Pompey xây dựng; vô số các loài chim khác nhau đã đuổi theo con chim hồng tước này và xé xác nó thành nhiều mảnh.
Cũng ngay trong đêm trước khi bị giết hại, Caesar một lần thì mơ thấy mình bay vút lên trên các đám mây, và một lần khác, thấy mình đang nắm tay thần Jupiter. Vợ ông Calpurnia, trong giấc ngủ của bà, thấy như trần tường của ngôi nhà đổ xuống, và chồng bà bị đâm ngay trên ngực bà; đúng lúc đó những cánh cửa phòng ngủ đột ngột mở toang.
Về những dấu hiệu này, cũng như với tình trạng sức khỏe suy nhược, Caesar đã băn khoăn không biết có nên rời khỏi nhà hay không, và trì hoãn việc đệ trình một số công việc mà ông đã lên kế hoạch lên Viện Nguyên lão; tuy nhiên khi Decimus Brutus khuyên ông không nên làm các nguyên lão, những người đã tập trung đông đủ và đang đợi ông đến, cảm thấy thất vọng, Caesar đã bị thuyết phục và đã khởi hành vào khoảng giờ thứ năm.
Có nhiều dấu hiệu cảnh báo về cái chết nhưng Caesar đã phớt lờ. |
Trên đường đi, một vài người đã nhét vào tay ông một mẩu giấy, cảnh báo ông về âm mưu ám sát, Caesar đã để nó lẫn vào một số tài liệu khác mà ông để bên tay trái, dự định sẽ đọc nó lúc rảnh rỗi.
Hết con vật này đến con vật khác bị hiến tế mà không hề có bất kỳ dấu hiệu tốt lành nào trong bộ ruột của chúng cả; tuy vậy, phớt lờ mọi điềm báo, Caesar bước vào tòa nhà nghị viện, cười nhạo Spurinna là một nhà tiên tri dởm, vì ngày ides tháng Ba đã tới mà không có một tai họa nào đổ xuống đầu ông cả. Nhà tiên tri đáp lời: “Quả thực những tai họa đang tới, chứ không phải đã tới”.
23 nhát dao găm từ những kẻ thân cận
Khi Caesar ngồi xuống ghế, những kẻ chủ mưu đứng vây quanh ông, viện cớ thăm hỏi; rồi đột ngột Tullius Cimber, người được giao nhiệm vụ ám sát, đã tiến tới chỗ Caesar gần hơn những kẻ còn lại, như thể có một vài điều thỉnh cầu, Caesar đã ra dấu rằng Tullius nên trì hoãn việc đưa ra kiến nghị sang dịp khác. Tullius ngay lập tức túm lấy áo toga của Caesar, ở cả hai bên vai; vào lúc Caesar thét lớn, “Trò bạo lực hèn hạ!” thì một trong những người nhà Cassia đã khiến Caesar bị thương ở phần dưới cổ họng một chút.
Caesar túm lấy tay của kẻ đó, và đâm xuyên tay gã bằng cây bút trâm của mình, cố hết sức chạy về phía trước nhưng lại bị chặn lại bởi một vết thương khác. Nhận ra lúc này đã bị tấn công bằng dao găm từ tứ phía, Caesar kéo áo toga trùm lên đầu, đồng thời, kéo vạt áo quanh chân và tay trái, nên ông đã ngã xuống với phần dưới cơ thể được che chắn.
Caesar bị đâm 23 nhát, và khi bị đâm nhát đầu tiên, ông chỉ rên rỉ, chứ không khóc lóc; mặc dù một số tác giả thuật lại rằng khi Marcus Brutus lao vào ông, ông thốt lên: “Con trai ta, cả ngươi cũng là một trong số chúng sao?”.
Nhóm những kẻ ám sát ngay lập tức tản đi, còn Caesar nằm đó một lúc sau khi tắt thở, cho tới khi ba nô lệ của ông khiêng xác đặt lên kiệu, và đưa ông về nhà với một cánh tay buông thõng xuống.
Theo quan điểm của thầy thuốc Antistius, trong số rất nhiều vết thương, không có vết thương nào là chí mạng, ngoại trừ vết thương thứ hai ở ngực. Những kẻ ám sát còn có ý định kéo lê thi thể của Caesar tới sông Tiber ngay khi ám sát ông; tịch thu tài sản và hủy bỏ mọi sắc lệnh của nhà độc tài này; tuy nhiên họ thoái chí do sợ hãi Marcus Antonius, và Lepidus, kị đô úy của Caesar, nên đã từ bỏ ý định này.
Cái chết của Caesar là đề tài cho nhiều tác phẩm hội họa, điện ảnh sau này. |
Caesar qua đời ở tuổi 56, và được xếp vào hàng ngũ các vị thần, không chỉ bằng một sắc lệnh hình thức, mà bằng niềm tin thế tục. Bởi vì trong suốt những cuộc thi đấu đầu tiên mà Augustus, người thừa kế của Caesar, tổ chức để tưởng nhớ ông, một ngôi sao chổi đã rực sáng liên tục bảy ngày và luôn xuất hiện vào khoảng 11h; người ta tin rằng đó là linh hồn của Caesar, mà giờ đây đã được lên thiên đường.
Cũng vì lý do đó, các bức tượng của ông thường có ngôi sao ở trên trán. Tòa nhà nghị viện nơi Caesar bị giết hại nhận lệnh đóng cửa, và một sắc lệnh được đưa ra cho rằng ngày ides tháng Ba nên được gọi là ngày giết phụ mẫu, và Viện Nguyên lão sẽ không bao giờ được triệu tập vào ngày này nữa.
Hiếm có người nào liên quan tới vụ ám sát Caesar sống lâu hơn ông được ba năm, hoặc có một cái chết tự nhiên. Tất cả bọn họ đều bị Viện Nguyên lão kết tội: một vài người mất vì tai nạn, một vài người mất vì lý do khác. Có người bỏ mạng trên biển, có người chết ở chiến trường và một vài người tự tử bằng chính con dao găm mà họ dùng để đâm chết Caesar.
12 hoàng đế La Mã của tác giả Caius Suetonius Tranquillus (sử gia, thư ký riêng của hoàng đế Hadrian trị vì từ năm 117 đến năm 138). Sách dựng chân dung cá nhân về tư cách, sở thích các vị hoàng đế với những câu chuyện gần gũi, sinh động, chân thực. Được sự đồng ý của Omega Plus - đơn vị nắm bản quyền tiếng Việt cuốn sách, Zing.vn trích đăng một phần nội dung.
Trích sách Hoàng đế la Mã/Zing