Trong thời đại của giới siêu giàu thì sở hữu khoảng 25 triệu USD sẽ được coi là "hạng phổ thông".
Như thế nào mới được coi là "giàu"?
Đương nhiên, câu trả lời tuỳ thuộc vào người hỏi là ai và hiện tại có rất nhiều câu trả lời.
Câu trả lời là: 25 triệu USD thì bạn đã được coi là "giàu" ở mức trung bình.
Sở hữu 25 triệu USD trong tài khoản đầu tư và bạn có thể chịu đựng cảnh thua lỗ trong 1 quý, 3 quý hoặc thậm chí là trong 1 đến 2 năm mà không "tốn một giọt mồ hôi", thì với 25 triệu USD đó, có thể bạn đang đứng ở vạch xuất phát của mức được coi là "giàu".
Bởi trong thời đại của giới siêu giàu và bất bình đẳng như hiện nay thì đó chính là số tiền khởi điểm của mức "giàu" và là "bậc thấp" của mức "giàu". Đối với hầu hết mọi người, 25 triệu USD là số tiền lớn. Nhưng đối với các chủ ngân hàng tư nhân nổi tiếng thì số tiền đó mới chỉ đủ để bạn được cung cấp những dịch vụ cơ bản.
Ít nhất là 25 triệu USD
GIả sử chúng ta phân loại như các hạng ghế ngồi trên máy bay. 25 triệu USD chỉ là giàu ở mức "phổ thông" (economy-class), để bước lên cao hơn là hạng "thương gia" (business class) bạn phải sở hữu 100 triệu USD. Hạng nhất (first-class) là 200 triệu đô. Còn ở mức có thể sở hữu một chiếc máy bay riêng, có lẽ là 1 tỷ USD.
Chúng ta đều biết rằng khoảng cách giàu nghèo ngày càng cách xa, phần lớn là do giá cổ phiếu trên thị trường tăng và tài sản được tạo ra từ các doanh nghiệp tư nhân trên toàn thế giới.
Nhưng điều ít được biết đến, ít nhất là bên ngoài giới tài chính, là tất cả số tiền đó lại rất có giá trị đối với các chủ ngân hàng, những người bí mật nhắm đến số "tài sản" này.
Không có chủ ngân hàng tư nhân nào nói rằng họ không quan tâm đến khách hàng sở hữu "chỉ" một vài triệu. Tuy nhiên, Northern Trust Corp., đã làm việc với nhiều gia đình giàu nhất thế giới, nhấn mạnh rằng trong những quý gần đây, có hơn 50% khách hàng mới đã có tài sản đầu tư trên mức 10 triệu USD. Brent Beardsley, làm việc tại Boston Consulting Group trong lĩnh vực quản lý tài sản và giá trị tài sản trên toàn cầu, cho biết các công ty đã nâng mặt bằng chung lên mức cao hơn.
Cách thức làm giàu đã thay đổi đáng kể trong hai thập kỷ qua. Năm 1994, khi Peter Charrington, người đứng đầu Ngân hàng tư nhân Citi Bank, lần đầu tiên gia nhập công ty, ông nhớ lại: "Trước đây, 3 triệu USD được coi là mức giá trị tài sản ròng cực cao trong toàn ngành, còn 25 năm trở lại đây, con số 25 triệu USD là ngưỡng mới."
Các nhà quản lý tài sản muốn chọn kiểu khách hàng mà họ nhắm mục tiêu theo các dịch vụ cần thiết. Ví dụ, một cặp vợ chồng sở hữu tài sản trị giá dưới 22 triệu USD, chủ yếu nằm trong danh mục đầu tư đa dạng gồm nhiều cổ phiếu niêm yết, có thể không cần nhiều các hoạt động bất động sản, vì khoảng 22 triệu USD có thể trao cho người thừa kế mà không phải đắn đo về thuế bất động sản và thuế quà tặng.
Một gia đình giàu có hơn với nhà, tiền và tài sản ở nhiều quốc gia có thể cần có sự quản lý dòng tiền kỹ càng hơn như yêu cầu tài chính của họ cho các khoản thế chấp, du thuyền hoặc máy bay và khả năng vay thế chấp các tác phẩm nghệ thuật hoặc đầu tư theo danh mục. Việc này có thể mang đến niềm tin cho khách hàng để lãi suất kinh doanh được đảm bảo, với người tư vấn được coi là nhà uỷ thác.
Các nhà quản lý tài sản của giới siêu giàu sẽ mời khách hàng tham gia các sự kiện mang tính kết nối, nơi họ có thể gặp gỡ những khách hàng giống mình.
Xu hướng mở các văn phòng tư nhân và văn phòng "đa gia đình"
Thế nhưng không phải 25 triệu USD sẽ mang đến cho bạn tất cả các cơ hội. Abbot Downing là một ngân hàng chỉ phục vụ cho giới siêu giàu và chỉ làm việc với những khách hàng có tài sản đầu tư ít nhất 50 triệu USD hoặc 100 triệu USD vốn ròng. Ascent Private Capital Management của Ngân hàng Hoa Kỳ "đặt ra giới hạn" với số tiền 75 triệu USD vốn ròng để cung cấp dịch vụ đảm bảo tài sản cho nhiều thế hệ. Tuy nhiên, sẽ luôn có các trường hợp ngoại lệ đối với bạn bè, gia đình hoặc một nhà đầu tư được cho là "đầy hứa hẹn".
Sự cạnh tranh cho số "gia tài" đó là rất khốc liệt. Nhiều người đã "rót" tiền vào các sản phẩm đầu tư thụ động giá rẻ và chịu thiệt hại từ cuộc khủng hoảng năm 2007-2008 hiện đang phải tập trung vào việc duy trì số tài sản hiện tại thay vì mạo hiểm đầu tư. Chi phí lập quỹ, chi phí cho công nghệ và nhân tài ngày một tăng, trong khi các loại phí dịch vụ vẫn phải chịu nhiều áp lực. Các chuyên viên quan hệ khách hàng hàng đầu đã rời khỏi các công ty để mở các văn phòng của riêng họ và khách hàng lại có xu hướng trung thành với những người đó hơn.
Donnie Ethier, giám đốc quản lý tài sản tại Cerulli Associates, cho biết, các nhà quản lý tài sản cùng những người lớn tuổi đang kinh doanh trên các "dịch vụ mềm hơn" như quản trị gia đình và các chiến lược hoạt động từ thiện. "Hai phần ba các nhà đầu tư "giàu" (high-net-worth) hiện tại đã trên 60 tuổi, và nhiều người đã 70 tuổi. Trong số 50 người giàu nhất theo Bloomberg Billionaires Index, khoảng ba phần tư số đó là trên 60 tuổi, và 34% trong số đó là trên 80. Danh sách này có những người ở độ tuổi 30 đó là: Mark Zuckerberg, 34 tuổi hayYang Huiyan của Trung Quốc, 37 tuổi.
Hiện tại, các nhà quản lý tài sản đang cố gắng để kết nối "G2, G3, G4" - các thế hệ của các khách hàng hiện tại và tạo ra sự giàu có cho thế hệ tương lai. Vì vậy, có nghĩa là khi bạn bước lên tầng 21 tại văn phòng San Francisco của Ascent, bạn sẽ không được chào đón bởi những bức tường bằng gỗ gụ và thảm phương Đông. Không gian tràn ngập ánh sáng chủ yếu là các bức tường kính, đồ nội thất màu trắng với kiểu dáng sang trọng, các tác phẩm nghệ thuật từ nhiều nơi trên thế giới và nhìn ra mặt East Bay cùng với Đảo Treasure. Văn phòng của Ascent còn có một phòng chơi riêng cho trẻ em, người trông trẻ sẽ chơi cùng các bé trong khi người lớn có cuộc gặp riêng tại phòng họp.
Vậy thì sẽ tốn bao nhiêu tiền để có thể chi trả cho những dịch vụ đó? Câu trả lời tuỳ thuộc vào mỗi công ty.Theo Peter Rup, giám đốc điều hành của Artemis Wealth Advisors tại New York, những người giàu có với số tiền dưới 100 triệu USD có thể có từ 50 đến 100 điểm cơ bản. Với một tài khoản trên 100 triệu USD, khách hàng có thể có khoảng 40 điểm cơ bản và hơn 200 triệu USD là khoảng 25 đến 30 điểm cơ bản để được tư vấn đầu tư.
Với vài trăm triệu USD, việc mở một văn phòng gia đình có thể sẽ mang lại hiệu quả. Fradkin làm việc tại Northern Trust nói rằng, khi số tài sản đạt đến 500 triệu USD đến 1 tỷ USD hoặc nhiều hơn, một số khách hàng đã tự thành lập văn phòng riêng, thế nhưng họ vẫn lựa chọn cách gửi vào ngân hàng rất nhiều.
Ngày càng có nhiều gia đình lựa chọn thành lập những văn phòng "đa gia đình". Số tiền càng lớn đồng nghĩa với việc họ có thể tham gia vào nhiều giao dịch, có được lợi thế kinh tế từ quy mô và không xảy ra nhiều xung đột lợi ích từ các nhà tư vấn muốn bán chéo các sản phẩm.
Văn phòng đa gia đình có thể chỉ tốn mức phí tối thiểu cho một năm. Tại TwinFocus Capital có trụ sở tại Boston, với mức tài trợ 4,5 tỷ USD thì mức phí tối thiểu là 250 nghìn USD, Paul Karger, người đồng sáng lập công ty với anh trai sinh đôi Wesley vào năm 2006 cho biết. Thế nhưng Karger lại muốn mức phí xuống còn hơn 100 nghìn USD, ông cho biết, chi phí lớn nhất phải trả đó chính là nguồn nhân lực, bởi việc tuyển dụng và thưởng cho những nhân tài trong công ty tốn kém hơn nhiều so với mức trung bình.
Các ngân hàng tư nhân và văn phòng đa gia đình có thể cung cấp cho khách hàng dịch vụ đầu tư trực tiếp vào các công ty như nhân. Một số khách hàng của ngân hàng tư nhân đã đầu tư trực tiếp vào mô hình franchise (nhượng quyền thương mại) sang trọng của Peloton Interactive Inc. thông qua quan hệ đối tác giữa ngân hàng đầu tư và ngân hàng tư nhân. Khách hàng cũng đầu tư cùng với các cơ quan đầu tư franchise của Topgolf.
Cuối cùng, các nhà quản lý tài sản ưu tú nhất có thể cung cấp số liệu để phân tích và dịch vụ giúp cho "đời sống tài chính" phức tạp trở nên dễ quản lý hơn.
Theo Hương Giang/Trí Thức Trẻ