Sinh nhật 10 tuổi Winmart

Cấp trên bạn có mức lương 30 triệu bị sa thải, với mức lương 7 triệu bạn nên "đối phó" như thế nào để tránh rơi vào bi kịch mất việc

18/08/2018 11:59

Nếu bạn còn trẻ, đừng gửi tiền tiết kiệm cho bố mẹ bạn, đừng mua cổ phiếu, trái phiếu, đầu tư hoặc thứ gì đó. Những thứ đó bạn không biết tại sao chúng lại tăng lên, bạn không biết tại sao chúng lại giảm đi. Bạn nên đầu tư vào chính mình.


Nếu bạn còn trẻ, đừng gửi tiền tiết kiệm cho bố mẹ bạn, đừng mua cổ phiếu, trái phiếu, đầu tư hoặc thứ gì đó. Những thứ đó bạn không biết tại sao chúng lại tăng lên, bạn không biết tại sao chúng lại giảm đi. Bạn nên đầu tư vào chính mình.

Ông Minh, 43 tuổi, giám đốc một công ty công nghệ cao, chịu trách nhiệm tiêu thụ với các khách hàng lớn, đã bị sa thải vào tháng Ba năm nay. Cử nhân Toán học tại Đại học hàng đầu, Thạc sĩ Khoa học Máy tính tại Đại học Chicago, và 10 năm kinh nghiệm làm giám đốc điều hành, cũng không thể thay đổi kết cục sau 5 năm ông vào công ty.

Trong bữa tiệc tối, không biết vô tình hay cố ý mà hỏi ông ta chuyện gì đã xảy ra, ông ta mỉm cười nói: Không cách nào khác, giá phải trả cho chúng tôi quá đắt.

Để giảm thiểu chi phí quản lý, công ty đã đề xuất: tăng trưởng hiệu suất 15%, chi phí giảm 15%. Hiệu suất khó cải thiện, làm thế nào để giảm chi phí? Đương nhiên là sa thải bớt nhân viên.

Cắt giảm ông Minh một mức lương hàng tháng là 20 triệu, và thay bằng lựa chọn một nhân viên khác thâm niên ít hơn và mức lương cũng ít hơn so với ông Minh, thực tế có lợi hơn nhiều.

Một người bạn của tôi, người đã làm trong ngành với ông Minh trong nhiều năm, đã nói về chuyện của ông Minh với tôi cách đây vài ngày. Dưới đây là năm lời khuyên và gợi ý mà tôi hy vọng sẽ truyền cảm hứng cho bạn.

1. Đối với những người trẻ bình thường, "rẻ" là lợi thế duy nhất của bạn

Nếu tôi hỏi bạn, những lợi thế của nhân viên trẻ - mới vào nơi làm việc là gì? Câu trả lời có thể khác nhau, nhiệt huyết cảm xúc mạnh mẽ, đam mê và dễ uốn nắn... Xin lỗi, trên thực tế, những người trẻ tuổi không có lợi thế gì cả, lợi thế duy nhất của họ là "rẻ".

Trong thời đại của Internet phát triển, có bao nhiêu người đã nhảy từ ngành công nghiệp A sang ngành công nghiệp B, và cùng đạt được thành công, đều không liên quan gì đến tuổi trẻ. Bạn có thể xem tuyển dụng của công ty như siêu thị, quan trọng nhất là giá cả, nếu bạn không thể tạo ra một giá trị cao hơn, thì chỉ có thể làm theo giá thị trường.

Đây là lý do tại sao nhiều người phàn nàn rằng tiền lương hàng tháng sau khi trả tiền thuê nhà và thẻ tín dụng xong thì hầu như không còn lại bao nhiêu.

Điều này dễ giải thích: Nếu bạn không nổi bật, vậy mức lương bạn nhận được chỉ đủ để duy trì cuộc sống cơ bản của bạn, để bạn không thể rời khỏi công ty.

Tuy nhiên, mức lương rẻ của bạn cũng là một sự bảo vệ cho bạn.

Một người trẻ có thể hoàn thành tốt chức vụ công việc của riêng mình, mức lương thấp sẽ làm giảm kỳ vọng của công ty, và khi cần thiết "cắt giảm chi phí", họ sẽ không để ý đến bạn.

Bởi vì bạn còn trẻ, và bởi vì bạn có "giá rẻ", bạn sẽ không như ông Minh bị sa thải vì chi phí "quá đắt".

Tất nhiên, bạn sẽ không cam tâm với mức lương thấp như vậy, hãy nhìn xuống.

Cấp trên bạn có mức lương 30 triệu bị sa thải, với mức lương 7 triệu bạn nên đối phó như thế nào để tránh rơi vào bi kịch mất việc - Ảnh 1.

2. Luôn luôn để nhà tuyển dụng xem rẻ, chứ không phải xem rẻ nhà tuyển dụng

Tôi nói một hiện tượng phổ biến, bạn xem thử có đúng không:

Hầu hết mọi người đều phàn nàn rằng tiền lương tăng quá chậm, nhưng không ai nghi ngờ rằng họ không xứng đáng với mức lương ấy. Bạn không thể không gật đầu. Nhưng tôi nói với bạn rằng cách nghĩ này rất nguy hiểm.

Một nhà lãnh đạo cũ đã từng nói với tôi, làm việc bao nhiêu năm như vậy, tôi đã đổi qua nhiều công ty và ngành nghề, ông lại không một lần viết đơn đề nghị tăng lương. Nhưng bây giờ nhìn lại, là cấp quản lý của một công ty tầm trung, mức lương của anh ta cao hơn nhiều so với mức bình quân của bạn bè anh ta.

Một số người có thể không giống nhau, họ ghét bị công ty xem rẻ, họ thích lấy một vài gói lương mới cho mục đích "tăng lương tại nơi làm việc" để đi nói rõ ràng với ông chủ. Tôi không biết kết quả như thế nào, tôi chúc họ may mắn.

Tôi chỉ tin vào lý do mà nhà lãnh đạo đó đã nói, chính là mức lương của một người về cơ bản là chạy xung quanh những giá trị mà anh ta có thể tạo ra. Nó cao được bao nhiêu và thấp được bao nhiêu.

Tôi không nói rằng bạn không nên đề xuất tăng lương, bởi có một số ông chủ thích ngồi xổm chờ đợi xem bạn có dám đề nghị không.

Tôi sợ rằng trong một số công ty lớn, khi tăng lương thì "tất cả nhân viên đều tăng", thì giá trị bạn tạo ra không thể theo kịp với mức tăng lương của bạn, và bạn vẫn ngu ngơ không nhận ra nó: Xác suất bị sa thải thực sự đang tăng lên.

Do đó, tôi đề nghị bạn chú ý nhiều hơn đến nỗ lực phát triển, làm việc chăm chỉ để cải thiện và phấn đấu để tạo ra giá trị. Giá của bạn sẽ được đánh giá bởi sự công bằng của thị trường mà không do ý chí của bất cứ vị lãnh đạo nào. Chứ không phải mỗi ngày cứ chằm chằm nhìn vào các con số trong bảng lương hàng tháng. Hãy nhớ rằng, luôn luôn mang lại cho người khác cảm giác "vừa tốt lại vừa rẻ".

Giúp anh ta kiếm được 100 đồng, vốn nên lấy 40 đồng, bạn chỉ lấy có 35 đồng, sẽ có lợi hơn nhiều so với kiếm giúp anh ta 50 đồng, bạn lấy đi một nửa.

Cấp trên bạn có mức lương 30 triệu bị sa thải, với mức lương 7 triệu bạn nên đối phó như thế nào để tránh rơi vào bi kịch mất việc - Ảnh 2.

3. Đừng vội vàng tiết kiệm tiền khi bạn còn trẻ

Lúc vừa đi làm mấy năm trước, tôi luôn có một suy nghĩ sai lầm, tôi nghĩ rằng tài sản cá nhân được tích luỹ dần dần qua từng tháng, từng năm.

Tất nhiên, tại thời điểm đó, Internet vẫn chưa phát triển, và không có giáo dục trực tuyến thuận tiện như vậy, chẳng hạn như tiếng Anh, MC, nhiếp ảnh...

Vì vậy, tôi hiếm khi tiêu tiền, tiền lương hàng tháng được giữ một cách cẩn thận, không ăn chơi nhiều, và không đầu tư vào cái gì khác.Tôi nhìn vào con số trong tài khoản ngân hàng ngày càng lớn hơn, cười ngớ ngẩn và thật ngây thơ. Không lâu sau khi tôi nhận ra rằng tôi đã sai.

Sự giàu có thực sự không phải được tích lũy từng chút một, mà là theo cấp số nhân. Ví dụ, nhà đất, cổ phiếu, mà hầu hết mọi người đều không hiểu. Tuy nhiên, các khoản đầu tư này hoặc là quá cao hoặc quá rủi ro hoặc cả hai. Và có một loại đầu tư có điểm xuất phát thấp nhưng không có rủi ro, và cũng tạo ra lợi nhuận khổng lồ, là đầu tư vào chính bản thân bạn.

Chỉ cần đề cập đến tiền lương, nhiều người nghĩ rằng lương là thước đo để đánh giá công nhận năng lực của họ, vì vậy mức lương cao hơn có nghĩa là sự trưởng thành của bản thân. Sai, đây là lẫn lộn đầu đuôi. Mức lương cao hơn chỉ là sản phẩm phụ trên con đường khiến bạn trở nên mạnh mẽ hơn.

Nếu bạn còn trẻ, đừng gửi tiền tiết kiệm cho bố mẹ bạn Đừng mua cổ phiếu, trái phiếu, đầu tư hoặc thứ gì đó. Những thứ đó bạn không biết tại sao chúng lại tăng lên, bạn không biết tại sao chúng lại giảm đi. Bạn nên đầu tư vào chính mình.

Trong vòng một năm, có lẽ vẫn không có sự cải thiện.

Trong vòng ba năm, bạn có thể vượt quá hơn một nửa số bạn bè của mình.

Trong vòng năm năm, bạn sẽ hoàn toàn "sáng bừng lên".

Đầu tư vào bản thân bạn không chỉ có nghĩa là bạn sẽ trở nên mạnh mẽ hơn và nổi bật hơn. Quan trọng hơn là ưu thế này có thể mở ra cánh cửa để bạn tiếp cận với những vị tiền bối  trẻ và xuất sắc hơn. Hợp tác với họ, mượn tiềm năng của họ và không cần yêu cầu, sẽ có người đưa bạn bay lên. Khi đó bạn sẽ hiểu tại sao tôi lại nói rằng sự giàu có thực sự đang tính theo cấp số nhân. Ngăn cũng không thể ngăn nổi.

Cấp trên bạn có mức lương 30 triệu bị sa thải, với mức lương 7 triệu bạn nên đối phó như thế nào để tránh rơi vào bi kịch mất việc - Ảnh 3.

4. Kiểm soát ham muốn và phân biệt giữa đầu tư và chi tiêu

Khi nói đến đầu tư, có một khái niệm thường bị hiểu lầm là đầu tư, chính là: chi tiêu. Là một người đàn ông, tôi hiểu được tâm trạng phấn khích của các cô gái khi họ mua được chiếc túi yêu thích, chúng tôi cũng phấn khích như vậy khi mua được những sản phẩm kỹ thuật. Nhưng tôi thực sự không hiểu, lương 1 tháng 5 triệu, bạn mua cái túi giá 3 triệu, làm thế nào nó có thể trở thành động lực tự phấn đấu?

Có lẽ một người nào đó thực sự có thể nhận được động lực từ nhu cầu chi tiêu cao, nhưng tôi tin rằng điều này không áp dụng cho tất cả mọi người. Những người khuyên bạn nên mua một chiếc đắt đỏ để tăng cường niềm cảm xúc phấn đấu sẽ không thực sự giúp bạn. Nói trắng ra, bạn mua một chiếc túi đắt đỏ, chẳng phải vì một từ duy nhất: Sướng

Còn đầu tư mà tôi nói đến, sự đầu tư thực sự mang lại sự phát triển cá nhân, lại khổ sở cùng cực.

Mỗi buổi sáng, tôi dành một giờ đọc tiếng Anh;

Dành ba đêm một tuần để tìm hiểu các hình minh họa;

Nghiên cứu thu nhập của các công ty niêm yết đến tận khuya vào mỗi ngày giao dịch;

Mỗi cuối tuần, tôi buộc bản thân mình phải làm một đánh giá hiệu suất cá nhân và phục hồi sức lực...

Vì vậy, bạn thấy đấy, không khó để phân biệt giữa chi tiêu và đầu tư. Khó khăn là kiểm soát ham muốn. Có bao nhiêu người biết rằng họ đang chi tiêu, nhưng tự an ủi bản thân rằng họ đang đầu tư cho chính họ. Thậm chí tệ hơn, nếu vì chi tiêu nhiều hơn, mà không tự giác tăng chi phí sinh hoạt lên, thì đột nhiên một ngày bạn bị sa thải, các khoản tiền ngân hàng mỗi tháng sẽ nhanh chóng nghiền nát bạn.

Hãy nghĩ về những ngôi sao có thu nhập cao trên trời, nhưng vẫn bị kéo xuống bởi những khoản nợ khổng lồ: Tyson, Michael Jackson, Iverson ... Từ ý nghĩa này, đó là một triết lý cuộc sống đơn giản, không chỉ là kết quả của tính cách và bồi dưỡng, mà còn là một cách tiếp cận thận trọng để quản lý rủi ro

Cấp trên bạn có mức lương 30 triệu bị sa thải, với mức lương 7 triệu bạn nên đối phó như thế nào để tránh rơi vào bi kịch mất việc - Ảnh 4.

5. Cuộc sống không thể lên kế hoạch, nhưng có kế hoạch nhất định tốt hơn không có kế hoạch  

Trong chúng ta rồi ai cũng lập gia đình và có con trong vài năm hoặc mười năm tới. Sau khi quan sát quá nhiều người, tôi có thể thấy một quy luật: Thành tựu của hầu hết mọi người trước tuổi 40 tùy thuộc vào trình độ của họ trước khi kết hôn.

Cuộc sống hôn nhân, đặc biệt sau khi có con, tốc độ tăng trưởng của bạn sẽ rất chậm, mức độ chậm lại sẽ tỉ lệ thuận với trách nhiệm của bạn với gia đình. Vì vậy, tôi vẫn muốn nói với bạn một câu: Là dân công sở, nếu bạn có con, mong bạn hãy trân quý nó. Nếu bạn vẫn còn độc thân, bạn càng phải trân trọng hơn nữa. Đừng để thời gian ngoài 8 giờ để đi dạo phố và mua sắm.

Trước khi bạn đến tuổi trung niên, bạn cần lập kế hoạch 10 năm về sự nghiệp và con đường phát triển cá nhân. Có lẽ bạn sẽ hỏi, cuộc sống có thể được lên kế hoạch không? Ai có thể đảm bảo rằng sẽ có những cơ hội con đường mới trong tương lai?

Vâng, cuộc sống đầy những bất ngờ không có kế hoạch, nhưng chỉ khi bạn đang có kế hoạch, sẽ từ công việc bận rộn hàng ngày, để xem trong năm năm, mười năm sau, bạn kỳ vọng gì ở bản thân.

Với kỳ vọng đó, bạn biết bạn nên làm việc theo hướng nào, cho dù bạn đang làm việc hay lúc trở về nhà. Có một ngày, có một cơ hội bất ngờ ập tới, bạn sẽ đủ điều kiện để lựa chọn giữa tốt, cũng tốt và tốt hơn, chứ không phải từng bước đối mặt với sự vội vã, phải mất thời gian và không có cơ hội quay lại.


Thảo Hiền

Theo Trí Thức Trẻ