Sinh nhật 10 tuổi Winmart

Hễ bị sếp mắng lại dọa bỏ việc về quê "trồng rau, nuôi gà, thả cá": Mộng mơ gì tầm này, quê đang yên bình, mấy kẻ lười biếng đừng về!

31/05/2019 19:02

"Ở thành phố tay dính cát bụi một chút đã than trời, về quê đi rồi học cách cầm phân gà, hay phân bón mà chăm cho từng cái cây, gốc lúa. Tối tầm 7 giờ nằm nghe tiếng nhái ễnh ương kêu thay cho nghe nhạc, muốn coi phim thì chạy 20 cây số xuống thành phố gần nhất mà coi. Cafe với bạn bè thì cũng quên đi". Đấy, cứ mơ bỏ việc về quê sống cuộc đời an yên, bình thản đi!

"Cuộc sống thành phố này bon chen quá, mệt mỏi quá, chỉ muốn về quê sống cuộc đời bình dị, an yên, không xô lấn", "Mình sẽ nghỉ hưu ở tuổi 32", "Chán công việc này, chỉ muốn về quê nuôi gà, thả cá"... Vài năm trở lại đây, chúng ta thường nghe được câu này thốt ra từ miệng những người trẻ. Gặp khó khăn trong công việc một chút, như bị sếp mắng, bị hối thúc deadline, cãi vã với đồng nghiệp, không được tăng lương, không được thăng chức... lại đau đáu suy nghĩ bỏ phố về quê.

Vấn đề tranh cãi ở phố hay về quê làm việc vẫn là chủ để nóng trong nhiều năm nay. Có điều, nếu bạn ảo tưởng về quê sống cuộc đời nhẹ nhõm, thả cá, trồng rau nuôi gà... rất đơn giản, dễ dàng, thì hãy nghiêm túc nhìn nhận lại. Mới đây, nhà văn Nguyễn Ngọc Thạch đã bày tỏ góc nhìn riêng của mình. Tuy đọc nghe lời lẽ xéo xắt, thậm chí có phần đanh đá, chua ngoa... nhưng ngẫm ra, thì rất hợp lý và chẳng sai tí nào.

Hễ bị sếp mắng lại dọa bỏ việc về quê trồng rau, nuôi gà, thả cá: Mộng mơ gì tầm này, quê đang yên bình, mấy kẻ lười biếng đừng về!  - Ảnh 1.

Tôi thấy nhiều ông nhiều bà đang ở thành thị, hỡ chút buồn bực mệt mỏi, học hành khó nhằn, đi làm gặp sếp khó hay khách hàng kỳ cục, bất mãn gì đó, hay mưa quá, ngập quá thì lại bày đặt "thôi mình về quê kiếm miếng đất, trồng hoa, nuôi gà..." Tôi thật, mời các ông bà về ngay và luôn giùm tôi nhờ, thành thị bớt vài người như các ông bà có khi lại thoáng hơn.

Các ông bà tưởng giờ về quê kiếm đất dễ lắm? Tôi lạy! Đất nông nghiệp không có thổ cư, cách đường nhựa cả cây số cũng tằng tằng 200 triệu một mét ngang, mấy ông đủ tiền mua mấy mét? Một mét ngang hai mét dọc, bao sâu nhé.

Rồi có đất xong các ông bà đào tiền đâu để lấy vật tư xây nhà? Giờ xây cái chòi cũng tốn tiền chứ đừng nói cái nhà. Nên chưa có vài tỉ thì đừng nghĩ, còn nếu đất ông đất cha thì cứ việc về đấy mà cáy cày.

Sáng bốn giờ dậy chuẩn bị ra cày, trưa nắng nghỉ một chút, chiều gặt, không dùng sức người thì ngồi lên máy cày, hay cầm cây đi xua bò. Mấy ông mấy bà ra đường ăn còn làm biếng, gọi giao hàng đến đầu hẻm còn sợ nắng không dám ra lấy. Thôi thì thử về quê đi cày giùm tôi hai tháng xem sao.

Ở đây tay dính cát bụi một chút đã than trời, về quê đi rồi học cách cầm cứt gà, hay phân bón mà chăm cho từng cái cây, gốc lúa. Tối tầm 7h nằm nghe tiếng nhái ễnh ương kêu thay cho nghe nhạc, muốn coi phim thì chạy 20 cây số xuống thành phố gần nhất mà coi. Cafe với bạn bè thì cũng quên đi.

Ba mẹ các ông các bà thương đất thương đai, phấn đấu cày cấy cho ông bà có tiền lên thành thị học, rồi phát triển tương lai sau này. Nào ngờ giờ các ông bà lại muốn "nông thôn hóa thành thị", có phải là phụ lòng ông bà già ở nhà không.

Nên đừng nản các ông bà ạ, đời mà, làm gì có lúc nào bình yên hay êm ả, nên sóng gió khó khăn là chuyện bình thường. Mình tử tế, khéo léo, đường hoàng rồi cũng vượt qua, còn giữ được cái mạng là còn xoay chuyển được.

Mộng mơ gì tầm này, làm việc đi.

Quê đang yên bình, ai ơi đừng về.

Trích dẫn từ Facebook Nguyễn Ngọc Thạch

Hễ bị sếp mắng lại dọa bỏ việc về quê trồng rau, nuôi gà, thả cá: Mộng mơ gì tầm này, quê đang yên bình, mấy kẻ lười biếng đừng về!  - Ảnh 3.

Thật ra thì, không ai vừa sinh ra đã mạnh mẽ, là người luôn chiến thắng trong cuộc đời. Đại bàng trước khi muốn tung cánh phải trải qua quá trình lột xác đau đớn; Ngọc muốn sáng phải năng mài dũa;

Tôi hỏi, bạn bây giờ là chim đại bàng non, là ngọc thô? Thế nên, trước khó khăn, trước sức ép của công việc, tình cảm nơi thị thành, đừng vội thỏa hiệp, đừng sớm từ bỏ, cũng đừng hoang mang.

Trong cuộc đời mỗi người, chúng ta luôn đứng trước những lựa chọn. Mỗi người trẻ trong quá trình trưởng thành luôn gặp rất nhiều khó khăn, sự bất an trong lựa chọn, sự không thấu hiểu của cha mẹ và cả nỗi cô đơn của những người độc thân… Nhiều người không biết có nên tiếp tục lang bạt ở thành phố lớn hay quay về quê nhà. Thực ra, dù sóng gió bão bùng hay sóng yên biển lặng đều chỉ là những sự lựa chọn khác nhau trong cuộc sống của mỗi người. Sự lựa chọn nằm trong tay bạn, mỗi người đều có quyền tự do lựa chọn cách sống thích hợp với mình nhất. Dù lựa chọn con đường nào thì ai cũng có lý do của riêng mình, điều quan trọng nhất là phải cố gắng, dũng cảm và kiên trì tới cùng. Thành phố hay về quê không quan trọng bằng việc bạn đã nhắm mục tiêu gì và đang làm những gì để hiện thực hóa mục tiêu lớn của cuộc đời mình.

Trí Thức Trẻ