Sinh nhật 10 tuổi Winmart

Không có tiền, lấy gì để bảo vệ người thân, chăm sóc người yêu, quan tâm bằng hữu: Chỉ cần tình cảm thôi sao? Đừng giỡn nữa, mọi người ai cũng BẬN cả!

13/05/2019 17:13

Bọn trẻ con tưởng rằng, người ta có thể sống bằng tình yêu mà chẳng cần ăn… trước khi nghĩ đến việc đặt những cái hôn lên cái miệng hoa của người yêu, cũng nên nghĩ đến việc đổ cơm vào đấy đã. Cái ý nghĩ có lẽ chẳng được thơ cho lắm, nhưng cuộc sống vốn không tha thứ những cái gì quá thơ.


Bọn trẻ con tưởng rằng, người ta có thể sống bằng tình yêu mà chẳng cần ăn… trước khi nghĩ đến việc đặt những cái hôn lên cái miệng hoa của người yêu, cũng nên nghĩ đến việc đổ cơm vào đấy đã. Cái ý nghĩ có lẽ chẳng được thơ cho lắm, nhưng cuộc sống vốn không tha thứ những cái gì quá thơ.

Đến một lúc nào đó con người sẽ sớm nhận ra, suy cho cùng sự nghiệp vẫn là thứ quan trọng. Chỉ khi có tiền tài trong tay bạn mới có thể làm chỗ dựa cho những người mình thương yêu được, bởi lẽ yêu thương không thể chỉ nói mãi bằng lời.

Ngày còn bé tôi từng chứng kiến bố mẹ mình đi làm vất vả, tôi đã tự hỏi tại sao họ lại có thể chăm chỉ, cần mẫn làm việc liên tục như thế suốt nhiều giờ, nhiều ngày, thậm chí là nhiều năm. Mãi sau này khi đủ trưởng thành tôi mới nhận ra rằng, cha mẹ làm việc cật lực đến như thế không phải vì họ yêu thích công việc đến vậy.

Không có tiền, lấy gì để bảo vệ người thân, chăm sóc người yêu, quan tâm bằng hữu: Chỉ cần tình cảm thôi sao? Đừng giỡn nữa, mọi người ai cũng BẬN cả! - Ảnh 1.

01

Tôi từng chứng kiến hoàn cảnh gia đình chú Hoan ngay sát nhà tôi. Nhà chú ấy có người mẹ già mắc bệnh hiểm nghèo. Nghe đâu đó cần cả tỷ tiền viện phí mới mong có thể chữa trị. Đối với người giàu có thì số tiền đó đáng là bao nhưng đối với gia đình chú Hoan thì đó là cả một gánh nặng, thậm chí nếu có bán cả gia tài nhà họ đi chăng nữa cũng chẳng đủ cứu mẹ chú ấy.

Anh em, họ hàng có đông đến mấy thì ai cũng có cuộc sống của họ. Có nhận được sự giúp đỡ cũng chẳng thấm vào đâu. Rồi chuyện gì đến cũng phải đến, cầm cự được gần 1 tháng thì mẹ chú Hoan mất.

Lúc ấy chú Hoan khóc nhiều lắm, tôi thấy chú đấm thẳng vào tường đến mức bàn tay chảy máu rồi gào lớn: “Tiền, nếu có tiền thì mẹ đã không ra đi như vậy”. Và câu nói của chú chính là sự thật tàn nhẫn cho đến tận bây giờ tôi vẫn nhớ như in.

Mỗi chúng ta phải tự biến bản thân trở thành người có giá trị trước, bởi vì chỉ khi ấy chúng ta mới có đủ khả năng để lo cho gia đình của mình.

Không có tiền, lấy gì để bảo vệ người thân, chăm sóc người yêu, quan tâm bằng hữu: Chỉ cần tình cảm thôi sao? Đừng giỡn nữa, mọi người ai cũng BẬN cả! - Ảnh 2.

02

Ngày còn bé, chúng ta tưởng rằng con người có thể chỉ cần sống bằng tình yêu mà chẳng cần ăn uống. Đến khi trưởng thành rồi chúng ta mới giật mình nhận ra, có tình yêu nào đủ sức mạnh đến thế. Muốn làm gì thì làm trước tiên vẫn phải có cái để ăn, có cái để mặc đã.

Toàn từng là chàng sinh viên nhiệt huyết nhất khoa năm ấy. Cậu ấy quen với Thư, cô gái xinh đẹp của trường. Ngày ấy, nhìn vào tình cảm của họ ai cũng thầm ngưỡng mộ cặp tiên đồng ngọc nữ. Chúng tôi đều tin tưởng rằng cặp đôi đẹp nhất trường khi ấy sẽ nên duyên vì tình yêu đẹp đẽ mà họ có.

Ra trường, quyết định sớm dọn về sống chung để tiết kiệm chi phí. Họ đều cùng nhau chăm chỉ tìm việc, cố gắng tìm việc sớm nhất để có thể ổn định cuộc sống nhưng cuộc sống của họ vẫn không dễ dàng chút nào.

Khoảng thời gian khó khăn nhất chính là lúc Toàn mất việc, công việc của Thư cũng gặp khó khăn. Bám trụ lại thành phố với mong ước đổi đời, giờ họ nhìn nhau bất lực khi trong người chỉ còn lại chút tiền ít ỏi gắng gượng sống ngày này qua ngày khác cho đến khi Thư nhận lương.

Không có tiền, đến cơm cũng chẳng có mà ăn nói gì đến việc mặc đẹp. Thư nhìn những cô gái trên phố xúng xính váy đẹp bỗng thấy mình chạnh lòng. Quay sang nói với Toàn mong ước mua một chiếc váy mới thì anh lại lạnh lùng: “Mua làm gì, tiền ăn còn không có mà cứ đi học đòi mấy thứ đâu đâu”.

Cụp đôi mắt long lanh xuống, Thư buồn rầu còn khi ấy Toàn chợt nhận ra, người ta nào có thể sống bằng tình yêu mà chẳng cần ăn, cần mặc được.

Bỗng nhớ đến nhà văn Nam Cao đã từng viết trong tác phẩm của mình: “Bọn trẻ con tưởng rằng, người ta có thể sống bằng tình yêu mà chẳng cần ăn… trước khi nghĩ đến việc đặt những cái hôn lên cái miệng hoa của người yêu, cũng nên nghĩ đến việc đổ cơm vào đấy đã. Cái ý nghĩ có lẽ chẳng được thơ cho lắm, nhưng cuộc sống vốn không tha thứ những cái gì quá thơ”.

Và có một sự thật chúng ta sớm nhận ra: Chỉ khi nào có tiền của trong tay, điều đó mới khiến con người có thể an tâm để lo cho bản thân và đủ sức để lo cho những người thân yêu bên cạnh mình. Khốc liệt thật đấy, trần trụi thật đấy! 


Nắng Mai

Theo Trí Thức Trẻ