Sinh nhật 10 tuổi Winmart

Lời trăn trối của trùm xã hội đen Bến Thượng Hải: "Kiếm tiền rất quan trọng, nhưng làm thế nào để lợi dụng thỏa đáng tiền tài của chính mình, mới là một môn học khó"

12/09/2018 11:54

Khi cuộc sống đi kèm với bệnh tật, tai nạn, bị cái nghèo không ngừng công kích, chúng ta mới ý thức được, không có tiền, cuộc sống này thật thê thảm biết bao.


Khi cuộc sống đi kèm với bệnh tật, tai nạn, bị cái nghèo không ngừng công kích, chúng ta mới ý thức được, không có tiền, cuộc sống này thật thê thảm biết bao.

 - 01 - 

Tôi chưa từng giấu diếm rằng bản thân mình rất thích tiền. Giống như một nữ nhà văn nào đó từng rất khẳng khái: "Tôi thích tiền, bởi vì tôi không biết chỗ xấu của tiền, tôi chỉ nhìn thấy chỗ tốt của nó". 

Vài ngày trước, người đồng hương quen nhau hơn chục năm đột nhiên ấp úng gọi điện nói với tôi: " Ông có thể cho tôi mượn 20 triệu không, sau khi có tiền lương tôi sẽ gửi lại ông. Ba tôi ốm nằm viện, tháng này phải chi nhiều quá, đến tiền dồn vào mua nhà cũng lấy ra tiêu mất rồi."

Nhận cú điện thoại đó xong, tôi lập tức chuyển tiền.

Cảnh tượng một thời ngồi trên ghế nhà trường hồn nhiên vô tư một thời có vẻ như chỉ vừa mới hôm qua. Thế nhưng chỉ sau vài năm tốt nghiệp khung cảnh đã đổi thay rất nhiều, mỗi một người trong số chúng ta dường như đều trở thành một người trưởng thành hơn, bận rộn hơn, tất bật hơn, bươn chải hơn, trong dòng đợi vội vã, hối hả này.

Khi cuộc sống đi kèm với bệnh tật, tai nạn, bị cái nghèo không ngừng công kích, chúng ta mới ý thức được, không có tiền, cuộc sống này thật thê thảm biết bao.

Không phải tôn sùng giá trị của đồng tiền, mà đơn giản không có tiền, cuộc sống thật sự chưa bao giờ tồn tại hai chữ dễ dàng.

Có tiền, chúng ta mới có thể có quyền nói "không", mới có năng lực đi làm những việc chúng ta yêu thích,  mới có khả năng đi bảo vệ người chúng ta muốn bảo vệ.

Có tiền, chúng ta mới không bị cái nghèo dày vò, không phải vì nghèo đói mà khom lưng cầu cạnh, không vì vậy mà phải hi sinh đi tình yêu của mình, không phải lực bất tòng tâm trước cuộc sống đầy thử thách này.

Bởi vậy, không có việc gì vẫn nên là kiếm thêm một ít tiền.

Nhưng làm sao mới có thể trở thành người biết kiếm tiền? Những phẩm chất mà người có tiền đều đều sở hữu là những gì?

Người tôi muốn nói đến đầu tiên là Jack Ma: Có thể nắm được cơ hội kiếm tiền, hoàn toàn dựa vào tầm nhìn và bản lĩnh của bản thân. 

Rất nhiều người từng mơ một giấc mơ " giấc mơ ban ngày":

Nếu như tôi năm 20 tuổi có thể mua được vài căn nhà, bây giờ chắc phải xếp vào hàng phú ông chứ chẳng chơi?

Nếu như năm 20 tuổi tôi có thể gia nhập tập đoàn Alibaba, hiện tại có thể tiền tiêu rủng rỉnh là cái chắc.

Mơ xong rồi, như vấn đề, khi quay trở lại năm 20 tuổi, bạn có dám bỏ tiền ra mua nhà, đầu tư bât động sản? Bạn có đủ tin tưởng, đủ dũng khí để gia nhập đội ngũ của Jack Ma khi ông tay không khởi nghiệp?

Có lẽ, trong số chúng ta chẳng mấy ai có lá gan đó.

Đời người ngắn ngủi, cơ hội có thể một bước lên một tầm đẳng cấp mới chẳng nhiều, đã bỏ mất chính là đánh mất. Có những người biết nắm bắt cơ hội để biến mình trở nên giàu có hơn, lại có những người dường như vô duyên với nó, gặp nhau rồi lại mỗi người một ngả.

20 năm trước, Jack Ma vẫn làm việc trong một trang web nhỏ gọi là " Trung Quốc Trang Hoàng". Đây là trang web thương mại sớm nhất Trung Quốc, lúc thành lập nó, Trung Quốc thậm chí vẫn chưa phổ cập internet.

Là người đầu tiên bước chân vào lĩnh vực thương mại điện tử, sáng lập ra "Trung Quốc Trang Hoàng" trở thành nền nền móng  đầu tiên của Alibaba sau này.

Thế nào là tầm nhìn? Trong khi những người không biết Internet là gì? Jack Ma đã dự đoán được tiềm lực của nó, đồng thời nghĩ cách làm sao có thể sử dụng nó để kiếm tiền.

Năm 90 Jack Ma đến Bắc Kinh để bán đi công ty của mình, nhưng hết lần này đến lần khác bị người khác lạnh nhạt coi thường, không ai hiểu được những gì ông ấy nói gì, cho rằng ông ấy là kẻ lừa đảo.

Trong lúc tuyệt vọng ông đã lập lời thề: "Trong vài năm tới, Bắc Kinh sẽ không thể đối xử với tôi như vậy. Sau vài năm nữa mọi người sẽ biết tôi đang làm cái gì."

Sau đó Alibaba thành lập, mới bắt đầu công nhân mỗi người chỉ nhận được hơn 500 tệ tiền lương, còn thường xuyên khất nợ trả muộn. Jack Ma gọi mọi người đến hỏi: "500 vạn tiền thưởng cuối năm, mọi người định tiêu như như thế nào?". Sau khi để mọi người một tiếng nghĩ ngợi thoải mái, Jack Ma nói, "Làm việc thôi, tất cả những gì mọi người muốn nói đều sẽ thành hiện thực".

Ông ấy lại nói, Taobao nhất định vượt qua Walmart Inc. Mọi người hỏi ông, ông có biết buôn bán lẻ của Walmart Inc là bao nhiêu không? Jack Ma trả lời: "Tôi không biết, nhưng chúng tôi nhất định sẽ vượt qua."

Sau đó, điều đó thực sự đã trở thành hiện thực.

Như thế nào thì được gọi là tầm nhìn lớn và đủ bản lĩnh để thực hiện nó. Giống như Jack Ma, dám nói những việc dường như không bao giờ có thể thực hiện được, nhưng cuối cùng lại hoàn thành nó một cách chỉn chu nhất; hay giống như những người cộng sự của ông, trong những lúc ông khó khăn nhất không dứt áo ra đi, thay vì đó đã ở cùng chia sẻ, cùng làm việc, cùng phấn đấu với ông.

Ai trong số chúng ta cũng đều sở hữu những cơ hội kiếm được rất nhiều tiền, chỉ là bản thân chúng ta có sở hữu đôi mắt nhìn xa hơn cái nhìn của người người, một trái tim dũng cảm hơn người khác.

Lời trăn trối của trùm xã hội đen Bến Thượng Hải: Kiếm tiền rất quan trọng, nhưng làm thế nào để lợi dụng thỏa đáng tiền tài của chính mình, mới là một môn học khó - Ảnh 1.

- 02 -

Lưu Cường Đông: "  trong lúc trắng  tay, chỉ có thể bán mạng làm việc".

Năm 1992, ông đỗ vào trường Đại học Dân Tộc Trung Hoa.

Đó là một khái niệm như thế nào? Năm 1992, đại học vẫn chưa được mở rộng, lượng sinh viên nhập học vẫn còn bị hạn chế, 303 vạn người tham gia thi, chỉ có 75 người đỗ. Trong khi đó, Đại học Dân Tộc Trung Hoa là trường đứng đầu cả nước, có thể đỗ vào trường này đó chính là khó khăn chồng chất khó khăn.

Trong thời đại bao cấp ngày đó, chỉ cần có bối cảnh học lực như vậy, chính là đã mở ra cho bản thân mình một con đường tiền đồ rộng lớn, không cần phải bon chen, chẳng cần phải xô đẩy với cuộc đời, quãng đời còn lại sau này có thể sống một cuộc sống an nhàn sung túc.

Nhưng Lưu Cường Đông lại nói: "Sau khi tôi ra trường, luôn luôn cảnh cáo bản thân mình,  vốn liếng duy nhất mà bản thân có được là tuổi trẻ và mồ hôi, còn lại không có bất cứ một thứ gì…. Bởi vậy tôi chỉ có một con đường: Chiến đấu!"

Có rất nhiều người sẽ hỏi, một chàng trai nông thôn trắng tay ở một huyện nhỏ của Tô Bắc, dựa vào cái gì để trở thành một trong những đại gia giàu có nhất của Trung Quốc, trở thành người chồng lí tưởng trong mắt chị em phụ nữ?

Tôi nghĩ câu trả lời hoàn mĩ nhất chính là: "Không hài lòng với những thành tự mà mình có, dũng cảm đối mặt với sự thiếu khuyết của bản thân, có nhiều trí tưởng tượng hơn đối với cuộc đời của chính mình."

Khoảng cách lớn nhất giữa người với người chính là, bạn cho rằng đó là trạm cuối cho sự phấn đấu không ngừng nghỉ của mình, lại là điểm khởi đầu cho những nỗ lực không ngừng nghỉ của người khác.

Lưu Cường Đông chính là người có phẩm chất đó, không phải chiến đấu trong một năm, mà là chiến đấu trong suốt cuộc đời

Ông ấy biết bản thân mình không có bất kì thứ gì, bởi vậy bất kể là việc gì đều cố gắng hết sức để làm tốt. Khi mới lập nghiệp được bài năm, ngày ngày đều là ngủ trong phòng làm việc, bán hàng trên mạng, từ việc nhỏ nhất đều tự bản thân mình làm.

Ông ấy mua vài chiếc đồng hồ báo thức kiểu cũ, buổi tối ngủ hai tiếng đồng hồ sẽ báo thức một lần, sau khi thức dậy lập tức mở máy tính trả lời câu hỏi của khách hàng, trả lời xong lại tiếp tục ngủ, lại đặt một báo thức khác như thế.

Cuộc sống như vậy, ông kiên trì những bốn năm.

Từng có một nhà đầu tư đánh giá về Kinh Đông như sau: "Buôn bán đồ điện là một công việc cực kì khó nhọc, Lưu Cường Đông và những người cộng sự của ông đều là những người có thể chịu vất vả, trong ngành khi lợi nhuận mỏng như lưỡi dao, có thể tiếp tục tồn tại, không ai có thể so sánh với ông ấy."

Từ năm 1998 đến năm 2014, dựa vào 16 năm làm việc vất vả, cực khổ. Ông ấy ở trong ngành được coi là: "Lợi nhuận mỏng như lưỡi dao" đó, đem Kinh Đông từ chỗ lỗ vốn trở thành một công ty lên sàn của NASDAQ  (National Association of Securities Dealers Automated Quotation System ) - sàn giao dịch lớn thứ hai của Hoa Kỳ. Ngày lên sàn, giá trị của công ty đạt tới mức 28.6 tỉ đô la Mỹ.

Trịnh Hóa - đại diện CEO của NASDAQ Trung Quốc nói: "Lưu Đông Cường giống như một chú Trâu hùng dũng, gây dựng công ty 10 năm, phấn đấu, kiền trì, bền bỉ, sở hữu một ý chí kiến định, nên càng đánh càng thắng."

Lời trăn trối của trùm xã hội đen Bến Thượng Hải: Kiếm tiền rất quan trọng, nhưng làm thế nào để lợi dụng thỏa đáng tiền tài của chính mình, mới là một môn học khó - Ảnh 2.

 - 03 - 

Đỗ Nguyệt Sinh: "Kiếm tiền là thứ hai, kiếm lòng người mới là thứ nhất."

Cuối cùng, chúng ta vì sao lại tiền? Vì để đáp ứng dục vọng giàu có sung túc? Để nhận được sự tôn trọng từ người khác? Để đảm bản con cháu chúng ta sau này được ăn sung mặc sướng?

Trong vấn đề đó, Đỗ Nguyệt Sinh bang phái Đại Hanh của bến Thượng Hải đã trở thành một hình mẫu lí tưởng cho chúng ta.

Xuất thân của ông cực kì kém, là đứa trẻ mồ côi chưa từng được đọc sách ở một làng quê nhỏ, từ nhỏ đã phải chịu một cuộc sống cơ cực bần hàn, từng là người học việc trong tiệm bán hoa quá, sau đó trở thành người giúp việc đắc lực của Hoàng Kim Dung - chủ bang phái Đại Hanh thời bấy giờ.

Có một lần bởi vì làm được việc lớn, Hoàng Kim Dung thưởng cho ông ấy 3000 Đồng tiền Tây. Số tiền đó vào lúc ấy chính là có thể mua được một căn nhà rất lớn.

Đổi thành người khác, sau khi cầm một số tiền lớn như vậy, nhất định sẽ là thủ riêng cho bản thân mình. Nhưng Đỗ Nguyệt Sinh lại làm ngược lại, sau khi cầm tiền, đem tất cả số đó phân phát cho anh em làm việc với mình.

Hoàng Kim Dung sau khi biết được việc vô cùng ngạc nhiên: "Tuổi nhỏ như vậy, có thể ứng xử độ lượng như vậy, sợ rằng sau khi ta chết, bến Thượng Hải chính là thiên hạ của cậu ấy rồi."

Hoàng Kim Dung đã sai, sau đó chỉ trong vòng 10 năm ngắn ngủi, Đỗ Nguyệt Sinh đã ngồi lên vị trí Đại Lão – vị trí lớn nhất trong bến Thượng Hải thời bây giờ. Ông ấy dựa vào buôn bán thuốc lá để xây dựng cơ nghiệp, rất nhanh sau đó đã trở thành một trong những người giàu có nhất.

Không giống với những người cùng cương vị khác, lúc nào Đỗ Nguyệt Sinh cũng mặc trường bào, nho nhã thư sinh, đối với ai cũng đều hòa nhã. Từ những kẻ phu xe kiếm tiền, đến những nhân vật có tiếng như Trương Học Lương, Mai Lan Phương, chỉ cần có khó khăn, ông đều nhiệt tình giúp đỡ.

Ông thích dùng tiền để đi làm việc nghĩa, câu cửa miệng của ông chính là: "Cái người ta cất giữ là tiền, còn cái mà tôi giữ chính là tình cảm."

Trước khi qua đời, ông đốt hết những tờ giấy nợ, một tài sản lớn như vậy đổ hết xuống sông xuống bể, con trai con gái của ông đều không hiểu nổi, nhưng ông lại nói: "Thứ mượn đi nhìn bề ngoài chính là tiền, nhưng thực chất là giao tình. Người biết cảm ơn, sẽ nhớ mãi những sự tốt đẹp của Đỗ gia nhà ta; kẻ không biết cảm ơn, các con đi đòi, sẽ chỉ rước họa vào thân, cha không hi vọng, sau khi ta chết, trong gia đình vẫn còn phải động đến đao súng."

Lời trăn trối của trùm xã hội đen Bến Thượng Hải: Kiếm tiền rất quan trọng, nhưng làm thế nào để lợi dụng thỏa đáng tiền tài của chính mình, mới là một môn học khó - Ảnh 3.

"Kiếm tiến rất quan trọng, nhưng làm thế nào để lợi dụng thỏa đáng tiền tài của chính mình, mới là một môn học khó", lời trăn trối của ông đã trở thành đạo lý lớn.

Đáng để suy ngẫm, đáng để học hỏi.


Thu Minh

Theo Trí Thức Trẻ