Sở hữu tư duy hơn người, ông Đặng Lê Nguyên Vũ đã xây dựng đế chế cà phê Trung Nguyên với những bức đi thần tốc.
Nhiều người biết đến ông Đặng Lê Nguyên Vũ với danh xưng ông Vua cà phê với thương hiệu cà phê Trung Nguyên nổi tiếng, có mặt trên hơn 60 quốc gia. Tuy nhiên, ít ai biết rằng xuất phát điểm của ông vua cà phê chỉ từ hai bàn tay trắng. Quả thực, không có tiềm lực từ gia đình, không có quá nhiều mối quan hệ, chỉ với khát vọng và tư duy kinh doanh vượt trội mà ông Vũ đã gây dựng thành công cả đế chế.
Mới đây, câu chuyện khởi nghiệp đầy cảm hứng của ông Vũ đã được chia sẻ lại:
“Sài Gòn là một thị trường đầy tiềm năng nhưng rất khó khăn. Tại thời điểm mà chúng tôi mới bắt đầu về thăm dò tại Sài Gòn thì mỗi hãng cà phê đều tài trợ cho mỗi quán bán cà phê của hãng là khoảng 5 triệu đồng. Chúng tôi ngồi nhẩm tính với 100 quán thì lên đến con số quá sức tưởng tượng với vốn liếng là nửa chiếc xe gắn máy đi mượn của người bạn. chúng tôi đi tìm những điểm bán cà phê nổi tiếng để học hỏi, tìm hiểu bí quyết rang xay cà phê ngon và họ tuyên bố rất đơn giản: chỉ có 10 chữ và bán giá với 10 triệu đồng. Nhưng đó là những gì tinh túy, chắt lọc nhất của bí quyết chế biến cà phê.
Vào năm 1996, người làm ăn thuộc thành phần tư nhân rất khó tiếp cận nguồn vốn vay từ Nhà nước. Nhóm chúng tôi lại như những lần nào, mỗi một lần muốn đầu tư là một lần phải góp vốn. Những đồng tiền cóp nhặt bằng mồ hôi của chúng tôi luôn luôn có ý nghĩa trong những lần “đại hội cổ đông” như thế này. Chúng tôi dần dần mua được máy rang nhập khẩu từ Mỹ và Đài Loan. Trước đây trong đám chúng tôi có người than: mình có làm được 20 năm nữa cũng không bằng người ta. Tôi tỏ rõ quyết tâm rằng: 20 năm nữa của người ta chúng ta chỉ làm trong 6 tháng! Mà đúng vậy. Chúng tôi chỉ mất 6 tháng để có tiếng tăm và một thị trường rộng lớn khắp Tây Nguyên. Tiếp đó, chúng tôi vươn tay về Sài Gòn.
Ngày 20/8/1998 đi vào lịch sử của cà phê Trung Nguyên khi chúng tôi khai trương quán cà phê đầu tiên tại 587 Nguyễn Kiệm (quận Phú Nhuận) với hình thức phục vụ uống cà phê miễn phí trong vòng 10 ngày. Và đó là cú đột phá lịch sử với dân khoái uống cà phê Sài Gòn khi lần đầu tiên có một quán cà phê miễn phí. Có một ông khách khoảng 60 tuổi đến uống và nói với tôi: “Tui uống cà phê ở Sài Gòn đến từng này tuổi nhưng đây là lần đầu tiên được uống cà phê không phải trả tiền”.
Quán đông nghịt suốt ngày đêm vì người ta truyền miệng nhau. Chúng tôi và mấy người bạn phục vụ suốt ngày đêm đến nỗi nói không ra tiếng mà trong lòng thì vui không thể tả. Chúng tôi đã định hình Trung Nguyên là quán cà phê mà khách hàng có thể mua hàng, uống cà phê đối chứng bằng cách đưa ra rất nhiều loại cà phê để khách chọn lựa và hướng dẫn cách thưởng thức cà phê “theo kiểu Trung Nguyên". Và điều khác biệt nhất đối với tất cả các quán cà phê tại thời điểm đó là chúng tôi chỉ ra cho khách hàng thấy bản chất của cà phê, sự khác biệt đặc trưng giữa cà phê Robusta và Arabica, giữa Culi và Robusta và cà phê Sẻ, cà phê Chồn…
Đến bây giờ, quán cà phê này vẫn duy trì hoạt động ở địa điểm cũ nhưng ít ai biết rằng đây là quán cà phê đầu tiên của chúng tôi tại Sài Gòn để từ đây chúng tôi phát triển lên đến con số hàng chục ngàn quán cà phê tại Việt Nam như hiện nay và tiếp tục mở những quán cà phê khác tại nước ngoài.
Cũng trong năm 1998, trên đường Điện Biên Phủ – Pasteur, Quận 3, Thành Phố Hồ Chí Minh xuất hiện một quán cà phê thứ 2 mang thương hiệu Trung Nguyên. Ngay từ khi xuất hiện, Trung Nguyên đã đem lại một không khí cà phê rất khác biệt cho người dân thành phố có thói quen uống cà phê từ thời Pháp thuộc này.”
Có thể nói từ thời gian đầu lập nghiệp, thương hiệu của ông Vũ chỉ mới là con số 0 tròn trĩnh. Thậm chí trong những người lập nghiệp cùng ông Vũ, có người lo sợ rằng phấn đấu 20 năm nữa cũng không bằng người khác. Vậy mà, Ông Vũ lại tỏ rõ quyết tâm ngay từ đầu với lời quả quyết “ 20 năm nữa của người ta chúng ta chỉ làm trong 6 tháng”. Và đúng vậy, trong vòng nửa năm, ông Vũ đã khiến thương hiệu của mình tiếng tăm ở thị thường rộng lớn khắp Tây Nguyên và tiếp đến là lấn sân sang Sài Gòn, thậm chí còn đi ra thế giới ở thời điểm hiện tại. Để làm được điều này, Việt Nam khó mà có một Đặng Lê Nguyên Vũ thứ 2.