Tiền nhiều để làm gì? Câu nói của ông Đặng Lê Nguyên Vũ trong phiên tòa ly hôn với vợ là bà Diệp Thảo đang trở thành điểm nóng trong vài ngày qua. Cuộc sống, ai trong đời mà nói không muốn có nhiều tiền là... 'dối lòng'. Quan trọng bao nhiêu mới là nhiều đối với bản thân mỗi người. Vậy, tiền nhiều bạn làm gì?
Như tôi, dư 300 triệu đồng là quá nhiều. Nếu tôi có tiền nhiều, tôi mua đất ngay không nói nhiều!
Quan điểm của tôi từ trước tới nay là có dư tiền sẽ mua đất. Miếng đất đó sẽ là khoản quỹ dự phòng tốt nhất cho cá nhân và gia đình. Vì sao? Vì tôi nghĩ, nếu lỡ có biến cố gì cần một khoản tiền thì mình có thể thế chấp đất để vay rồi làm trả lại sau. Nếu cần quá nhiều tiền thì có thể bán đất ngay. Còn bình thường, giá trị miếng đất tăng lên theo thời gian nên cũng không phải lo chuyện bỏ thêm tiền tiết kiệm phòng ốm đau.
Tôi tự đùa rằng có lẽ vì mình gốc gác miền quê, lúc sinh ra cho đến khi lớn lên đã thân thuộc gắn bó với căn nhà, vườn tược, đồng áng, nên “tình yêu đất” nó thấm sâu trong máu tôi chăng? Mà mua đất là cách để giá trị tài sản tăng lên, tôi càng có nhiều tiền hơn.
Khi học xong, tôi ra làm việc trong một công ty truyền thông tại TP.HCM. Suốt thời gian dài, cơ quan tôi ăn nên làm ra. Nhờ đó, đời sống nhân viên chúng tôi cũng khá thoải mái. Chăm chỉ “cày bừa” với mong muốn là dư thật nhiều tiền. Dù không có con số cụ thể cho mục tiêu nhưng với tôi, vài trăm triệu đã là quá nhiều.
Gần chục năm tích lũy, bây giờ tôi cũng có một khoản kha khá. Từ đây, tôi mon men thực hiện “giấc mộng mua đất".
Thời điểm đó, vào năm 2008, anh bạn thời đại học của tôi ở xã Hiệp Phước, huyện Nhà Bè, TP.HCM ngỏ ý sang nhượng cho tôi mảnh đất do gia đình tặng. Tổng diện tích mảnh đất là 150 m2 (trên đó có sẵn căn nhà cấp 4), được bán với giá 150 triệu đồng. Tôi đặt cọc 20 triệu đồng, chờ đến ngày làm thủ tục sang tên đổi chủ. Nhưng ngay tối hôm đó, trên đường đi làm về, bạn tôi bị một kẻ say rượu đâm vào, phải nhập viện.
“Dù mình mẩy bầm dập đau đớn, tui vẫn cố giữ chặt túi tiền bà đưa”, bạn tôi dí dỏm kể lại. Từ sự cố đó, gia đình bạn bàn ra, nên cuối cùng bạn năn nỉ tôi cho gửi lại tiền cọc. Sau này, tôi được biết miếng đất đó có giá 1,5 – 2 tỷ đồng. Tôi tiếc hùi hụi.
Sau đó, tôi mua một suất đất nền dự án ở quận Thủ Đức. Tình hình khu đất lúc đó không nóng sốt, giá lên rất chậm. Nghĩ cảnh đường xá xa xôi, tôi quyết định sang nhượng, hưởng một ít chênh lệch. Trong khi đó, một số người mua mấy lô đất lân cận kiên nhẫn chờ thêm vài năm nữa mới bán lại, nên họ đổi đời nhờ trúng rất đậm! Bạn thấy không, nếu hên hên là tiền đổ về... ầm ầm!
Cho đến nay, tôi chưa bao giờ từ bỏ ý nghĩ: “Có nhiều tiền, mình sẽ đầu tư vào nhà đất cũng là cách để phòng hờ bất trắc tốt nhất”.
Theo Thanh Niên