Tôi cho cậu bạn quê ở miền núi nghèo mượn tiền về quê ăn Tết và được báo đáp sau này.
Năm 2003, tôi học đại học ở Bắc Kinh (Trung Quốc). Có một bạn nam khóa dưới, không biết thế nào mà biết được tôi. Tôi học môn tự chọn nào, bạn ấy sẽ học môn đó. Tôi học môn tâm lý sức khỏe, và hay được thầy giáo khen, nên bạn ấy chú ý.
Sau đó tôi và bạn ấy chơi với nhau, nhà bạn ấy ở vùng núi hẻo lánh tỉnh Hồ Nam, nghèo lắm. Tôi vui vẻ chơi với bạn, học cùng, đi ăn căn tin cùng, đánh bóng rổ cùng. Tôi quý bạn vì thật thà nên mỗi lúc đi làm thêm, tôi mua cho bạn ấy những thứ bạn chưa bao giờ được ăn, ví dụ như pizza.
Tôi còn sửa cho bạn việc nói ngọng, rồi một hôm bạn hỏi tôi trong sự bẽn lẽn: "Cậu cho mình vay 300 tệ để mình về quê ăn Tết được không?". Đều là sinh viên, tôi cũng khó khăn. Các bạn tôi bảo không, nhưng tôi vô tư bảo: "Đồng ý. Cậu trả đúng hẹn nhé, mình không phải đòi".
Rồi cứ thế, vui vẻ đến khi tôi ra trường, chuyển ký túc sang trường khác học thạc sĩ và tiến sĩ, thỉnh thoảng cậu vẫn đến thăm, tôi lại nấu món ngon cho ăn. Rồi cậu ra trường, đi làm, lấy vợ, mua nhà ở TP Quảng Châu, sinh hai bé trai kháu khỉnh, lại mua nhà nữa.
Cứ thế, cuộc sống của tôi cũng ổn. Nhưng có lúc cần tiền hỏi bạn, bạn chuyển ngay với số gấp mấy chục lần mà tôi cho cậu ấy vay, mà người chuyển là vợ cậu ấy.
Cuộc sống ai cũng có lúc khó khăn, hãy cố gắng lên đừng suy nghĩ nhiều mà phải vượt qua đc mọi trở ngại. Nếu được cứ kết bạn nhiều càng tốt, họ sẽ giúp mình lúc khó khăn. Lòng mình cởi mở, cơ hội sẽ có nhiều lắm.
Theo Daisy/Vnexpress
https://vnexpress.net/trai-ngot-khi-cho-ban-ngheo-muon-tien-4218125.html