Quá để ý tới sĩ diện có thể sẽ từng bước từng bước một hủy hoại cuộc sống ổn định của bạn. Điều đáng sợ nhất đó là bạn liều mạng để giữ lại sĩ diện, đến cuối cùng lại làm mất đi nội tâm thanh thuần bên trong.
Cách đây không lâu, tôi đã tham dự một đám cưới.
Cô dâu được "phủ đầy mình" bởi đồ trang sức bằng vàng, mỗi ngón tay đeo một chiếc nhẫn cưới bằng vàng, cổ cũng đầy vòng vàng.
Sau đó, tôi đã hỏi những người lớn tuổi và biết được rằng hầu hết các vòng tay và vàng đều là đồ đi mượn.
Vì phong tục là như vậy, kết hôn mà không có ít vòng vàng hay sính lễ ít ỏi là một chuyện vô cùng mất mặt.
Vì vậy, việc mượn vòng tay vàng trước đám cưới đã trở thành thói quen, và thậm chí còn xuất hiện một ngành công nghiệp cho thuê vòng tay chuyên nghiệp.
Sĩ diện, chính là dây cương tinh thần của một bộ phận người, chỉ cần nắm được chiếc dây cương này rồi kéo đi, toàn thân tự nhiên sẽ chuyển động theo.
Có một câu chuyện như sau:
Có một thư sinh nhà rất nghèo, nhưng sống chết thích sĩ diện, không bao giờ nói mình nghèo, lại rất hay khoe khoang.
Một tên trộm tưởng anh ta là người giàu có, vì vậy một buổi đêm đã lên kế hoạch đi ăn trộm nhà anh ta.
Kết quả, sau khi phát hiện nhà anh ta ngoài bốn vách tường ra không có lấy một món đồ nào có giá trị liền ức quá mắng: "Bực mình, thì ra là một con quỷ nghèo!"
Anh thư sinh nghe thấy liền ngồi bật dậy, mò mẫm trên đầu giường lấy ra một xâu tiền xu đuổi theo tên cướp và nói: "Tại anh không biết chọn dịp, cầm lấy số tiền này đi, nhưng mà ra ngoài nhớ giữ lại cho tôi ít sĩ diện, đừng nói với ai là nhà tôi nghèo nhé."
Đáng thương, đáng ghét, đáng buồn…
Có một đạo lý dù rất đơn giản nhưng không phải ai cũng có thể nhìn ra, địa vị xã hội và đánh giá của thế giới bên ngoài về một người hoàn toàn không được quyết định bởi những yếu tố bên ngoài mà được quyết định bởi bản chất bên trong.
Sự giàu có về vật chất, cái gọi là xe hơi sang trọng, túi xách hàng hiệu, tour du lịch xa xỉ... trong mắt của nhiều người thực ra cũng chỉ là phô trương thanh thế.
Thực tế là, nội tâm bạn có "trọng lượng" bao nhiêu, người khác sẽ bán cho bạn bấy nhiêu sĩ diện.
Thực ra, những người sĩ diện đều là những người tự ti từ sau thẳm bên trong.
Những người đang gặp khó khăn về kinh tế, nếu trông thấy người quen ở một quầy hàng rong nào đó, sẽ nhanh chóng lẩn trốn.
Còn một người giàu có thực sự, không bao giờ ngại mua mua hàng rong mà bị người khác bắt gặp.
Bill Gates từng khiến báo giới xôn xao khi đi mua giày giảm giá vào năm 2009 hay rất thích giữ lại phiếu quà tặng và thẻ giảm giá của mỗi cửa hàng từng đặt chân tới.
Cha đẻ của Facebook, Mark Zuckerberg cũng không ngần ngại khoác lên mình chiếc áo thun một màu và quần jeans mỗi ngày.
Carlos Slim, nhà sáng lập Grupo Carso vẫn luôn đi một chiếc Mercedes-Benz cũ, giữ thói quen tự lái xe và thường mua quần áo ở các cửa hàng bán lẻ.
Tỷ phú Hồng Kông Lý Gia Thành thường đi những đôi giày đen đơn giản và đeo đồng hồ Seiko kinh điển.
Ngọc nữ Hông Kông Trương Mạn Ngọc, nữ diễn viên người châu Á đầu tiên giành giải Nữ diễn viên xuất sắc tại Liên hoan phim Cannes từng được bắt gặp đi mua giày ở chợ.
Theo chủ cửa hàng, Trương Mạn Ngọc là khách quen ở đó, giá của mỗi đôi giày đều không quá 100 đô la Hồng Kông (khoảng 297 nghìn đồng).
Thực ra, những người có tiền đều như vậy.
Những người thực sự có tiền sẽ không quan tâm thương hiệu xa xỉ, cao cấp tới đâu, giá cả đắt đỏ như thế nào, khu vực mua sắm có hào hoa bao nhiêu mà là bản thân có thoải mái hay không.
Còn những người bên ngoài hào nhoáng, hóa ra lại đang nợ cả đống tiền.
Thực ra, ai cũng vậy, đều có lòng tự trọng, đều sĩ diện.
Muốn cho mình một cuộc sống tinh tế hơn, sẵn sàng dành nhiều thời gian cho việc ăn mặc, chăm chút bên ngoài, điều này không có gì là sai.
Tuy nhiên, tiền đề của tất cả những điều này phải là mức tiêu sài của bạn cần phù hợp với mức thu nhập của bạn.
Quá để ý tới sĩ diện có thể sẽ từng bước từng bước một hủy hoại cuộc sống ổn định của bạn. Điều đáng sợ nhất đó là bạn liều mạng để giữ lại sĩ diện, đến cuối cùng lại làm mất đi nội tâm thanh thuần bên trong.
Trí thức trẻ