Phần lớn mọi người đều lựa chọn những cây cầu lớn, bằng phẳng nhưng đông đúc để từ từ qua sông, chỉ có một số ít người dám chọn cây cầu độc mộc để qua sông, ít người, rất nhanh nhưng cũng rất dễ ngã.
- 01 -
Tôi năm nay 33 tuổi, tất nhiên vẫn xem là trẻ, tôi không sợ bị gọi là cưa sừng làm nghé, tính theo tuổi thọ thì tôi vẫn còn gần 70 mươi năm cuộc đời nữa, tất nhiên tôi vẫn còn trẻ rồi.
Những năm trở lại đây, rất nhiều người ca thán cái gọi là "phân tầng xã hội", nói rằng cơ hội cho người trẻ ngày nay càng ngày càng ít ỏi. Một là những người vốn có thân thế tốt có thể thông qua xuất phát điểm cao hơn để phát huy và duy trì lợi thế này, hai là xã hội càng ngày càng ổn định, cơ hội "đổi đời" cũng vì vậy mà càng ngày càng ít đi, những người giàu họ giàu hết phần của chúng ta rồi.
Thực ra dùng những lí do này để biện minh cho việc "cơ hội cho người trẻ càng ngày càng ít đi" quả là vớ vẩn.
Nói về yếu tố đầu tiên trước, những người có thân thế tốt tất nhiên là chuyện tốt, gia cảnh bần hàn lại còn muốn làm trạng nguyên? Điều đó chỉ có trong truyện cổ tích thôi. Không đủ tiền để đi học, một chữ cũng không biết, có thể làm được trạng nguyên ư? Nhưng còn hiện tại, ngoài một bộ phận cực kì ít người không được học chữ ra thì hầu hết mọi người ai cũng được đi học, không học trên lớp thì học trên mạng, có rất nhiều cách giúp bạn có thể tích lũy cả khối kiến thức.
Ngày xưa, bạn là một phú ông thì con bạn hoàn toàn có thể làm quan, suy cho cùng thì "phân tầng xã hội" ở thời ngày xưa nó rõ rệt hơn nhiều, nhưng ngày nay kể cả khi cha mẹ xuất thân nông dân thì bạn vẫn hoàn toàn có thể tự mình vươn lên làm quan, thậm chí là quan to.
Còn yếu tố thứ hai, những người giàu - vì sao họ giàu? Ở thời đại của họ, họ biết nắm bắt thời cơ, trở mình một phát là có thể thành ông lớn bà lớn, nhưng thử nghĩ xem, nếu bạn ở thời đại của họ, là một người trẻ bạn sẽ làm được như họ chăng? Hay cũng chỉ an phận tìm một công việc ổn định rồi ngày ngày sáng đi chiều về?
Phần lớn mọi người đều lựa chọn những cây cầu lớn, bằng phẳng nhưng đông đúc để từ từ qua sông, chỉ có một số ít người dám chọn cây cầu độc mộc để qua sông, ít người, rất nhanh nhưng cũng rất dễ ngã.
Chọn đi qua con cầu đó, bạn có thể gặp được thành công ở phía bên bờ đối diện, nhưng bạn cũng hoàn toàn có thể ngã xuống bất cứ lúc nào. Hơn nữa, khi đã sang được bờ bên kia, có người lấy được kho báu, nhưng cũng có người chẳng thu hoạch được gì, dù sao thì không phải cứ qua được cây cầu độc mộc là sẽ bắt được vật báu.
Nhưng bạn không thể chỉ nhìn vào kết quả, biện minh rằng những người đi trước đã lấy đi hết những kho báu đó rồi, không để lại cho bạn cơ hội để đi qua cây cầu đó nữa, bởi lúc đi họ cũng không hề biết lúc nào họ sẽ rơi xuống, càng không hề biết phía bên kia bờ là cái gì đang chờ đợi mình.
- 02 -
So với trước đây, xã hội hiện đại đang biến đổi rất nhanh, cầu độc mộc chắc chắn càng ngày càng nhiều. Đáng tiếc là ở chỗ bạn không dám bước lên cây cầu đó. Vì vậy đừng oán trách, bởi nếu còn giữ những suy nghĩ như vậy thì bạn mãi mãi chỉ là một người bình thường trong số hàng triệu người bình thường, mãi mãi không thể trở thành ông nọ bà kia.
Không thể không nói rằng, ngày nay cơ hội cho người trẻ càng ngày càng nhiều, trước đây các loại hình kinh doanh hay dịch vụ đâu có phong phú như bây giờ, vì vậy việc có thể làm cũng không thể sánh được. Người trẻ ngày nay thất nghiệp cũng đều là do bản thân họ lựa chọn, ở một thành phố lớn tìm một công việc hoàn toàn không khó, quan trọng là bạn có muốn tìm hay không thôi.
Có người nói "Giá nhà cao như vậy, người trẻ ở thành phố lớn khó mà có chỗ đứng được."
Giá nhà quả thực là một cái gai trong đầu của người trẻ, muốn mua một ngôi nhà khoảng 100m2 quả không dễ, bố mẹ tôi cũng đi làm 7 năm rồi mới kết hôn, sau khi kết hôn 1 năm rút toàn bộ số tiền tích góp ra mới mua được căn hộ khoảng 30 m2, nếu muốn mua 100 mét không biết còn phải làm việc cật lực đến khi nào.
Bạn nghĩ giá nhà bây giờ tăng cao quá nhiều ư? Không đâu, tiền lương bây giờ mới chính là thứ đang tăng cao, giá nhà từ trước đến giờ vẫn vậy, lúc nào cũng đắt cả, vì vậy, những người trẻ trước tiên đừng xem việc "mua nhà dễ như ăn bánh" làm tiêu chuẩn.
Không biết bây giờ người trẻ nghĩ sao, tôi tốt nghiệp cũng chưa lâu, mới 10 năm thôi, lúc mới tốt nghiệp, tiền lương của công việc đầu tiên của tôi là 5 triệu, khá thấp, chưa kể đi làm cả đi và về mất 3 tiếng ngồi xe buýt. Nếu bạn chấp nhận chịu mất đi 3 tiếng đi lại như vậy, có phải là bạn sẽ tích đủ tiền để thuê một căn hộ ở xa trung tâm một chút không? Đủ để bạn có chỗ đứng rồi chứ, chưa kể, tiền lương mà bạn nhận được có lẽ cao hơn 5 triệu chứ nhỉ?
Năm đầu tiên sau khi tốt nghiệp, tôi một lúc làm 5 công việc, một việc từ 8h30 đến 17h, một việc từ 19h đến 21h, một việc từ 22h đến 1h, thứ 7, chủ nhật mỗi hôm nhận một việc, một năm sau, lương của tôi là khoảng 50 triệu. Giá nhà của 8 năm trước không hề rẻ hơn bây giờ là bao. Lúc tôi cầm 5 triệu kia, tôi chưa bao giờ lo lắng về nó, giàu có là phân theo thứ hạng, mà việc chạy để vượt qua nhiều người không hề khó, dù sao thì phần lớn mọi người đến đi còn lười chứ đừng nói đến chạy.
Nhưng nếu như trong lòng bạn nghĩ rằng "Anh ta dựa vào đâu mà ngồi chơi điện tử, còn mình thì lại phải làm hết việc này đến việc khác", vậy là cũng bắt chước anh ta ngồi chơi điện tử. Nhưng khi cuộc sống của anh ta sung sướng hơn bạn, bạn lại nghĩ "Cùng là một công việc, anh ta chỉ hơn mình là có một người cha giàu có, thế giới này thật không công bằng" thì bạn chính là một tên ngốc.
Bất cứ khi nào, có người là có cạnh tranh, có cạnh tranh thì sẽ có thắng thua. So với những người sinh ra ở Rome, khoảng cách xa tít tắp như vậy, bạn không bằng người ta cũng chả sao. Nhưng so với người sinh ra ở cùng một nơi, học cùng một trường, cùng một lớp thì khoảng cách không hề xa như trong tưởng tượng của bạn, dẫu sao thì cha của anh ta cũng không phải Jack Ma, cũng chỉ là một người giàu ở mức bình thường thôi, gì mà dựa với không dựa vào cha.
Nên nhớ, bạn của những năm tháng trẻ tuổi quyết định bạn của những năm tháng 35, 37, 40..., muốn làm một người trẻ thụ động, lười biếng để rồi trở thành một người trung niên "đáng buồn" hay làm một người trẻ đầy nỗ lực để sau này làm một ông nọ bà kia, tất cả đều phụ thuộc vào chính bản thân bạn.
Trí Thức Trẻ