Khi bạn nhận lương ít hơn những gì bạn nghĩ mình xứng đáng, bạn sẽ bắt đầu trút giận lên sếp và đồng nghiệp. Bạn bắt đầu ghét công việc, kể cả khi bạn rất đam mê nó.
Một người thường nghỉ việc vì không chịu nổi sếp, không còn cơ hội thăng tiến trong công việc hay đơn giản bạn cần mức thu nhập tốt hơn. Nếu tất cả những điều này đang xảy ra, chắc chắn bạn đang rất lo lắng để tìm công việc khác.
Khi bản thân đang cảm giác không an toàn, bạn dễ nhanh chóng đưa ra quyết định với một mức lương thấp. Khi bạn lo lắng, đôi khi bạn có những lựa chọn xấu và chấp nhận mức lương thấp. Đây là lý do tại sao điều này là vấn đề:
"Chúng tôi chỉ có thể trả bạn mức lương khởi điểm là X và sẽ đánh giá lại sau 6 tháng"
Đây có lẽ là câu nói bất hủ của các nhà tuyển dụng. Đôi khi họ hứa hẹn không chỉ là tiền lương mà còn là địa vị: Chúng tôi tuyển dụng bạn với vị trí chuyên viên phân tích, nhưng bạn có thể lên vị trí quản lý sau 6 tháng nữa.
Nhưng thực tế khi bạn đã làm việc 6 tháng, công ty biết rằng bạn sẽ khó ra đi. Họ biết rằng nếu bạn nhảy việc sau một thời gian ngắn như vậy sẽ khiến bạn gây hình ảnh xấu trong mắt nhà tuyển dụng sau. Vì thế mà bạn mắc kẹt lại ở công ty.
Sáu tháng trôi qua, bạn nỗ lực rất nhiều, nhưng chẳng có một cuộc dánh giá hay một khoản tăng lương nào cả. Cũng chẳng có chuyện thăng tiến gì đâu.
Chính vì thế, bạn nên tự hỏi lòng mình trăm vạn lần rằng liệu bạn có thấy ổn không nếu làm việc nhiều năm với cùng một mức lương và dậm chân tại một vị trí. Nếu không thì đây không phải là công việc dành cho bạn. Tất nhiên hoàn toàn có thể xảy ra việc tăng lương và thăng chức, nhưng bạn nên coi đó là một khoản thưởng chứ không phải là một kỳ vọng công việc.
Bạn có biết rằng mức điều chỉnh lương phụ thuộc vào lương hiện tại của mình?
Bạn cảm thấy ổn với mức lương hiện tại bởi bạn biết mình tuyệt vời thế nào và chắc chắn bạn sẽ được tăng lương bởi thành tích tuyệt vời của mình. Ồ, cũng đúng.
Tuy nhiên, bạn có biết mức tăng lương sẽ lấy phần trăm trên khoảng lương hiện tại của bạn? Đúng vậy đấy. Hãy cùng giả định trường hợp Jane và John cùng chấp nhận công việc mới tại công ty Z.
Jane chấp nhận mức lương 50.000 USD trong khi John đàm phán mức lương 55.000 USD. Cả Jane và John đều hoàn tốt công việc nên sếp của tăng lương cho họ 5% mỗi năm. Do đó kết quả như sau:
• Năm 1: Jane 50.000 USD, John 55.000 USD
• Năm 2: Jane 52.500 USD, John 57.750 USD
• Năm 3: Jane 55.125 USD, John 60.637 USD
Sau 3 năm thì Jane mới bắt kịp mức lương của John năm đầu tiên và lương của John cũng tăng nhanh hơn của Jane. Điều này thậm chí còn rõ ràng hơn nếu một trong hai người được tăng lương tỷ lệ lớn hơn. Tất cả đều dựa trên tỷ lệ phần trăm. Khi lương khởi điểm của bạn thấp, bạn sẽ không bao giờ bắt kịp người khác cả.
Bạn có đang thất vọng chăng?
Đôi khi bạn nghĩ rằng mình đã đám phán được mức lương tuyệt vời, nhưng rồi nhanh chóng nhận ra rằng không phải vậy. Đôi khi bạn nghĩ rằng mình có thể chấp nhận làm việc với mức lương thấp hơn bởi công việc mới này rất tuyệt vời. Nhưng điều đó sẽ khiến bạn trở nên mệt mỏi và thất vọng. Cảm giác thất vọng này sẽ ảnh hưởng đến cảm xúc làm việc của bạn.
Rồi khi bạn nhận lương 2 tuần mỗi lần và nó ít hơn những gì bạn nghĩ mình xứng đáng, bạn sẽ bắt đầu trút giận lên sếp và đồng nghiệp. Bạn bắt đầu ghét công việc, kể cả khi bạn rất đam mê nó. Khi bạn cảm thấy "cay đắng", rất khó để bạn giữ thái độ tích cực trong công việc.
Làm sao để tránh cạm bẫy
Luôn luôn đàm phán lương của bạn. Ỏ phía trên, chúng ta có Jane và John có một mức lương khác nhau. Trong thực tế, rất có thể cả Jane và John đều được đề xuất mức lương 50.000 USD. Jane sẽ nói: "Tuyệt vời" còn John sẽ nói: "Tôi mong muốn mức lương 60.000 USD và thêm một tuần nghỉ phép. Liệu có thể không?"
Kết quả là John nhận được mức lương 55.000 USD còn Jane thì nghĩ cô ấy quá truyệt khi nhận mức lương 50.000 USD cho đến khi cô ấy biết mức lương của John.
Tại sao xảy ra điều này? Đàn ông xem việc đàm phán lương như một trò chơi và thử thách. Con phụ nữ lại coi việc này như đến nha sĩ vậy. Cho dù bạn không thich nó thì bạn vẫn cần phải đòi hỏi nhiều hơn nữa. Hầu hết các công ty đưa ra mức lương đề xuất và coi nó là điểm khởi đầu chứ không phải điểm kết thúc. Đàm phàn lương không phải sự xúc phạm.
Tôi cũng ghét việc đàm phán lương nên luôn đề xuất mức lương cao nhất và tốt nhất trong vòng đầu tiên. Nhưng tôi cũng không thấy phiền khi các ứng viên đề xuất nhiều hơn. Đơn giản tôi chỉ giải thích cho họ rằng đề xuất này là lời đề nghị cuối. Bất kỳ vị quản lý nào khó chịu với việc đàm phán thì đều là quản lý tồi mà bạn không muốn cùng làm việc đâu.
Còn nếu bạn đang thất nghiệp thì sao?
Một trong những lý do khiến nhiều công ty sẵn sàng tuyển một người đang thất nghiệp, là bởi họ sẽ sẵn sàng nhận lương thấp hơn. Bạn vẫn hoàn toàn có thể đàm phán, họ sẽ cho bạn một mức hợp lý nhưng sức mạnh thương lượng của bạn sẽ yếu thế hơn. Bởi họ biết rằng bạn đang cần một công việc.
Khi bạn còn đang có việc, họ biết rằng bạn sẽ không chấp nhận công việc nếu nó không tốt hơn công việc hiện tại bạn đang có. Dù là lương hay các đặc quyền khác.
Nếu bạn đang thất nghiệp và nhận được một đề nghị lương thấp, bạn sẽ cần một dữ liệu lương mạnh. Bạn hoàn toàn có thể nhận được một mức lương tốt dù đang thất nghiệp. Nhưng cũng không phải ý tưởng tồi nếu chấp nhận một đề nghị không hoàn hảo còn hơn thất nghiệp. Đừng cố bám víu sự hoàn hảo. Bạn vẫn cần tiền để sống cơ mà.
Tuy nhiên, nếu bạn là giám đốc nhân sự, đừng hạ thấp ứng viên chỉ vì họ đang thất nghiệp. Hãy tìm cơ hội để tăng khả năng nhân viên đó nhận việc. Vậy tại sao điều này quan trọng với bạn. Bởi tuyển dụng một nhân sự mới tồn kém hơn việc bạn trả mức lương tốt hơn cho nhân viên hiện tại. Khi có một mức lương công bằng thì rất nhiều người muốn gắn bó với bạn.
Mai Lâm
Theo Nhịp Sống Kinh Tế/Business