Vừa bước vào nhà, mẹ chồng tôi đã gằn giọng: 'Chả biết cô sĩ diện thế nào nhưng cứ tham lam mua căn nhà to thế này thì chỉ tội nợ cho con trai tôi...'.
LTS: “Chuốc khổ vì vay tiền mua nhà” là diễn đàn chia sẻ câu chuyện của những cặp vợ chồng gom góp, vay mượn để mua được căn nhà mơ ước. Nhưng vì nhiều lý do, nó trở thành gánh nặng, món nợ đeo đẳng khiến vợ chồng cãi vã, bất hòa.
Chúng tôi xin đăng bài viết của một độc giả kể về bi kịch này và cũng mong nhận được nhiều bài viết, tâm sự của bạn đọc giúp những người chuẩn bị mua nhà có kế hoạch chi tiêu hợp lý.
Chào độc giả ,
Tôi rất thích đọc báo và cũng thường xuyên tham gia nhận xét, góp ý những bài viết xin tư vấn. Chẳng ngờ, chính tôi lại rơi vào hoàn cảnh bi đát và cần xin lời khuyên.
Tôi và chồng sinh ra, lớn lên ở một tỉnh phía Bắc. Sau khi tốt nghiệp đại học, chúng tôi kết hôn và quyết định bám trụ Thủ đô. Tôi vẫn thầm nghĩ mình may mắn có một người chồng chiều chuộng, yêu vợ, biết phấn đấu cho tổ ấm gia đình. Vậy nhưng, tôi đã nhầm.
Đầu tháng 4 năm ngoái, vợ chồng tôi quyết tâm và may mắn mua được một căn chung cư rộng 90m2 ở khu vực Hà Đông với giá 1,6 tỷ đồng. Đây là thành công to lớn đầu tiên của cuộc đời sau nhiều năm hai đứa cố gắng, vì thế tôi vô cùng hạnh phúc, mãn nguyện.
Muốn “mở mày mở mặt” với bạn bè, đồng nghiệp vì có nhà chung cư, tôi bàn tính với chồng lắp thêm nội thất cho căn nhà. Chí ít, số tiền ấy cũng phải lên đến trăm triệu.
Chồng tôi lúc đầu nghe vợ nói vậy thì đanh mặt: “Nợ ngân hàng còn trả chưa xong, cô cứ muốn làm khổ tôi à?”. Nhưng khi thấy bộ mặt giận dỗi của tôi, anh cũng đồng ý.
Sau khi nhà mới được trang hoàng nội thất, tôi và chồng bắt đầu kế hoạch trả nợ lên đến tiền tỷ. Mỗi tháng, cả hai vợ chồng phải ăn tiêu dè xẻn, được bao nhiêu đều dồn vào trả nợ, trước là khoản nợ ngân hàng, sau là nợ họ hàng.
Áp lực càng thêm chồng chất khi đầu năm nay công ty chồng tôi rơi vào khó khăn, phải giảm nhân viên, giảm lương. Mỗi tháng, lương của chồng tôi chỉ còn 10 triệu/tháng, trong khi con gái tôi bắt đầu đi học, cơ man các khoản đóng góp.
Phải cân đo đong đếm tiền bạc thường xuyên khiến hai vợ chồng tôi bắt đầu sinh ra cãi vã, mệt mỏi. Đỉnh điểm là đợt con gái tôi ốm nặng, phải nhập viện với khoản viện phí vài chục triệu. Vì không có tiền dự trữ nên chúng tôi phải chạy vạy vay tiền khắp nơi để lo viện phí. Kể từ hôm con gái xuất viện về nhà, chồng tôi luôn giữ bộ mặt cau có, khó chịu. Anh bắt đầu uống rượu, sinh sự và trách móc tôi.
Nghe anh trách mắng, tôi rất đau lòng. Tôi nói với chồng, hoặc cố gắng làm “cày cuốc” trả nợ, còn nếu cứ đay nghiến nhau vì nợ nần thì nên bán nhà đi trả nợ, cuộc sống có lẽ sẽ thoải mái hơn.
Giữa lúc vợ chồng tôi căng thẳng như thế thì hai tuần trước, mẹ chồng tôi gọi điện lên nói muốn sửa căn nhà ở quê bị hư hỏng nặng. Bà giải thích, chồng tôi là trai một, các chị gái đều đã đi lấy chồng nên vợ chồng tôi phải có trách nhiệm với ông bà. Bà còn nói, làm đấy sau này cũng là nhà của chúng tôi.
Tôi nghe bà nói mà sững sờ. Vì thực sự nợ cũ còn chưa trả xong, tôi không biết lấy tiền ở đâu để gửi cho nhà chồng. Tôi tức giận kể lại ngay với chồng chuyện đó.
Chẳng ngờ, nghe xong, mặt chồng tôi biến sắc, và “xổ toẹt” rằng rất cả cũng do tính sĩ diện của tôi nên giờ gia đình mới khốn khổ. Đỉnh điểm cuộc cãi vã là cái tát như trời giáng của anh vào mặt tôi.
Thấy tôi khóc lóc đòi ly hôn, anh xin lỗi và hứa sẽ không nhắc lại chuyện cũ mà cố gắng làm thêm để trả nợ. Thế nhưng vừa hứa hẹn hôm trước, hôm sau mẹ chồng tôi gọi điện thoại lên, chồng tôi lại kể lể với bà là tôi phung phí tiền của nên mới khiến anh nợ nần chồng chất.
Sau “màn” kể tội kia, mẹ chồng tôi lập tức bắt xe lên Hà Nội. Vừa vào đến cửa, bà đã nhìn tôi bằng ánh mắt sắc lạnh rồi đay nghiến: “Chả biết cô sĩ diện như thế nào nhưng cứ tham lam mà mua căn nhà to thế này thì chỉ tội khổ con trai tôi, cứ tưởng anh chị có nhà to thì mát mặt cả nhà, ai ngờ…”.
Nghe bà nói tôi rất bức xúc và mệt mỏi. Tôi mua nhà, làm nội thất đẹp cũng là để cho chồng, con ở chứ đâu cho riêng tôi, vậy mà chồng và gia đình anh không hề hiểu điều đó. Tôi nên làm gì bây giờ, có nên bán căn nhà không, các bạn hãy cho tôi lời khuyên! Chứ nếu cứ thế này, có ngày tôi phát điên.
Độc giả chia sẻ ý kiến, thắc mắc, kinh nghiệm trong việc mua nhà xin gửi về địa chỉ email: vland@vietnamnet.vn hoặc gửi ý kiến TẠI ĐÂY
Theo VietnamNet